Kim Chủ Của Tôi Dường Như Có Bệnh Nặng

Chương 9: Chuẩn bị tốt cho đêm đầu tiên

Hoắc Dĩ Thừa bỗng cười lạnh một tiếng, kéo suy nghĩ của Lăng Việt lại, cậu nhanh chóng lấy lại vẻ mặt bình tĩnh, không còn suy nghĩ về huynh đệ của Hoắc Dĩ Thừa nữa.

Aiz, hay là lên mạng tìm chút thông tin... chắc là A Tuyết sẽ cho anh chút thông tin gì đó, tại sao anh không biết người này sớm hơn chứ?

Suy nghĩ một chút, Lăng Việt cảm thấy có gì đó không đúng, cậu ngước mắt nhìn về phía Hoắc Dĩ Thừa.

Người đàn ông nhìn chằm chằm vào cậu, thật giống như muốn ăn tươi nuốt sống cậu, khí tức tỏa ra từ người anh khiến cậu lạnh cả sống lưng.

"Sao...sao thế?" Lăng Việt dè dặt hỏi.

Hoắc Dĩ Thừa liền lấy lại tinh thần, để lộ ra nụ cười rợn tóc gáy: "Không sao, chờ buổi tối sẽ thỏa mãn nguyện vọng của em."

Ánh mắt cậu lập tức sáng lên: "Thật không? Mà chuyện gì vậy?"

Hoắc Dĩ Thừa thu ánh mắt của mình lại, bình tĩnh nói: "Là chuyện mà em luôn muốn."

"Vậy thì cảm ơn anh trước nhé." Lăng Việt cao hứng, cũng không nghĩ nhiều nữa, trong lòng đang ngâm nga giai điệu của bài hát yêu thích.

Trong đầu anh liền hiện lên bài hát ngẫu hứng của thanh niên kia, đáy mắt Hoắc Dĩ Thừa thoáng hiện lên chút châm biếm, sau đó liền mở điện thoại di động ra, tìm thông tin về A Tuyết.

Người này thật sự có độ phủ sóng lớn, trừ lúc vẽ truyện cẩu huyết ra, thì thi thoảng sẽ vẽ chuyện tình cảm vợ chồng bình thường.

Hoắc Dĩ Thừa mới vừa rồi xem trang cá nhân của A Tuyết, có một người có tên tiếng anh là Eden, thường ngày cũng hay đi trả lời những bình luận trên trang cá nhân của A Tuyết, khiến fan không khỏi gán ghép họ thành một đôi.

Lông mày của Hoắc Dĩ Thừa khẽ nhíu lại, tâm tình có chút không thoải mái rời khỏi trang cá nhân của A Tuyết.

Hôm nay Hoắc Dĩ Thừa tan làm về sớm, mang Lăng Việt đi ăn lẩu, lại cùng cậu tản bộ, sau đó đến tám giờ liền về nhà.

Thời gian tập thể dục đã đến, ánh mắt của Lăng Việt liền lộ lên nét tuyệt vọng.

Hoắc Dĩ Thừa đã biết tính cậu, con người này, chỉ thích vận động trên giường, anh chỉ muốn cậu tập luyện để sau này có làm lâu cũng không mệt mỏi, nếu như anh bắt cậu hít đất thì cậu sẽ rủa thầm cậu cũng không nằm trên sao lại hít đất.

Tóm lại, người này đối với việc vận động chính là ghét cay ghét đắng.

Nhưng mà Hoắc Dĩ Thừa muốn chuẩn bị cho cậu thật tốt, nếu không đến khi lên giường nhất định sẽ mệt chết.

"Hôm nay không cần phải đến phòng tập." Hoắc Dĩ Thừa kéo cậu nằm trên sofa, khuôn mặt cậu vẫn còn chưa muốn đối diện với thực tế.

Nghe thấy lời của anh Lăng Việt lập tức ngẩng đầu lên: "Thật sao?!"

Thấy Hoắc Dĩ Thừa gật đầu, cậu lập tức trở nên hớn hở, liền bật dậy, ôm lấy cổ anh mà hôn một cái: "Thật tốt!"

Dáng người của Hoắc Dĩ Thừa rất to lớn Lăng Việt chỉ có thể đứng đến cằm anh, lúc này cũng chỉ muốn cảm ơn lòng tốt của ông chủ, liền không ngại mà trở thành con gấu túi ôm lấy cây lớn.

Hôm nay Lăng Việt chủ động hôn anh là vì anh nói không cần phải đến phòng tập.

Thật là quá lười biếng, Hoắc Dĩ Thừa liền vỗ mông cậu một cái, "Chỉ có hôm nay thôi."

Hôm nay thì hôm nay! Chỉ cần qua một ngày là được! Lăng Việt rời khỏi người anh, xoay người đi tắm, cậu phải nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ rồi còn nằm lên giường nữa chứ.

Hoắc Dĩ Thừa nhìn vào bóng lưng xa dần của cậu.

Anh chỉ nói là không đến phòng tập, chứ không nói là không cần vận động.

Hoắc Dĩ Thừa cũng đi tắm, sau khi đã chuẩn bị bαo ©αo sυ cùng các đồ hỗ trợ đầy đủ, liền vội vã đi vào phòng ngủ.

Lăng Việt cũng tắm xong, đang nằm sấp trên giường, mái tóc màu đen mềm mại đang còn chút nước mà dính bết vào mặt cậu, tóc cậu khá dày, hơn nữa còn ôm lấy khuôn mặt nên nhìn khuôn mặt của cậu trong rất nhỏ nhắn.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của mỹ nhân xinh đẹp này, cùng với gò má ửng đỏ vì hơi nước nóng, hơn nữa đôi mắt phượng đen láy cũng rất tinh tế, nhưng cũng có chút ươn ướt, không có chút gì là giống người trần, khiến nội tâm người khác dần trở nên thả lỏng, muốn giữ lấy cậu mà yêu thương.

"!" Lăng Việt nhìn thấy Hoắc Dĩ Thừa để nửa thân trần, bên dưới chỉ quấn khăn tắm, thản nhiên đi đến, khiến mắt cậu càng trợn to hơn.

Không phải trước kia Hoắc Dĩ Thừa sẽ không để lộ da thịt sao? Hôm nay đổi tính rồi à?

Mà quả nhiên dáng người của Hoắc Dĩ Thừa rất tốt, Lăng Việt lặng lẽ nuốt nước miếng một cái, cậu cảm giác hôm nay mình sẽ bị ăn thịt.

Lăng Việt chú đến trong tay Hoắc Dĩ Thừa đang cầm cái gì đó: "Anh cầm gì vậy?"

Hoắc Dĩ Thừa chủ động đưa cho cậu tự xem: "Tự xem đi."

Lăng Việt nhận lấy liền nhìn một chút, mặt cũng bắt đầu đỏ lên.

Cũng biết đỏ mặt sao?

Anh cứ nghĩ tên quỷ háo sắc này sẽ không biết đỏ mặt chứ.

"Anh muốn...hôm nay anh muốn...là hôm nay sao?" Lăng Việt chậm rãi nói, nhưng lời nói có chút ngập ngừng, "Cái này, cái này chính là cái mà anh nói sẽ thực hiện nguyện vọng của em sao?"

Hoắc Dĩ Thừa gật đầu một cái, nhàn nhã hỏi: "Đây không phải là điều mà em vẫn luôn muốn sao?"

"Ai...ai nói như thế." Lăng Việt không còn sức để phản bác lại.

Làm sao có thể rõ ràng như vậy chứ?! Chẳng qua là trong lòng cậu có chút muốn, nhưng cũng không thể để Hoắc Dĩ Thừa dễ dàng nhận ra được chứ a a...

Hoắc Dĩ Thừa lên giường, mùi hương của thân thể kia bắt đầu xâm chiếm cậu.

"Có muốn hay không?" Hoắc Dĩ Thừa hỏi rất đơn giản.

Lăng Việt chỉ ngập ngừng một giây, liền nghiêm túc gật đầu một cái.

Dù sao...