Sau Khi Ngủ Cùng Đối Thủ Một Mất Một Còn

Chương 6: Tỉnh lại tiếp tục bị anh chơi

“A……”

Ngay khi côn ŧᏂịŧ cắm vào, qυყ đầυ đâm vào hoa tâm khiến Tưởng Dao tê dại.

“Cậu đi ra ngoài…A a a…Đau quá…”

Tưởng Dao đẩy ngực Tống Sơ Diễn, cơ thể vặn vẹo muốn thoát khỏi anh.

Nhưng mà Tống Sơ Diễn giống như ma quỷ, kéo chân cô ra rộng hết cỡ. Sau đó lại đem côn ŧᏂịŧ cắm vào chỗ sâu nhất của cô.

Rõ ràng phải lập tức rút ra khỏi tiểu huyệt cô, nhưng không biết vì sao, sau khi cởi mặt nạ ra, côn ŧᏂịŧ phía dưới càng thêm cứng rắn.

Côn ŧᏂịŧ lớn cọ xát tiểu huyệt càng lúc càng nhanh. Lý trí kêu anh rút ra, nhưng tiểu huyệt ướt nóng kẹp chặt lấy qυყ đầυ không bỏ, anh căn bản không muốn rút ra chút nào.

“Tống Sơ Diễn, cậu phạm tội cưỡиɠ ɠiαи! A a…Tớ nhất định phải gϊếŧ chết cậu…A…”

Cả người Tưởng Dao run rẩy, tiểu huyệt mẫn cảm tới cực điểm.

Sau khi qυყ đầυ cắm tiểu huyệt mấy chục cái, tiểu huyệt dần dần từ đau đớn biến thành một loại cảm giác quỷ dị.

Khi côn ŧᏂịŧ co giật trong tiểu huyệt, tiểu huyệt của Tưởng Dao bắt đầu co rút.

Tiểu huyệt không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, khiến côn ŧᏂịŧ lớn ở trong tiểu huyệt vô cùng thoải mái.

“Cưỡиɠ ɠiαи? Tưởng Dao, tiểu huyệt của cậu chảy nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy, đây cùng lắm coi như là hợp gian!”

Tống Sơ Diễn cắn răng, đẩy côn ŧᏂịŧ chạm đến hoa tâm.

Chỉ cần anh chạm đến nơi này, tiểu huyệt của Tưởng Dao sẽ chủ động co rút lại, kẹp côn ŧᏂịŧ anh vừa đau vừa sướиɠ.

“Có quỷ mới hợp gian với cậu! Tống Sơ Diễn, khốn kiếp, tôi nhất định phải gϊếŧ cậu…A…”

Tống Sơ Diễn đυ. nhanh hơn, côn ŧᏂịŧ lớn điên cuồng cọ xát tiểu huyệt cô.

Côn ŧᏂịŧ nổi đầy gân xanh không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến tiểu huyệt co rút lại, tiểu huyệt chủ động kẹp chặt côn ŧᏂịŧ của Tống Sơ Diễn, dường như luyến tiếc côn ŧᏂịŧ lớn rút ra khỏi tiểu huyệt.

Hai quả trứng dái đập vào môi âʍ ɦộ của cô, kêu bạch bạch bạch, Tống Sơn Diễn cắm vào mạnh hơn bao giờ hết.

Tưởng Dao rõ ràng rất ghét Tống Sơ Diễn, nhưng khi côn ŧᏂịŧ ở trong tiểu huyệt vẫn khiến miệng cô không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ.

Sau khi kịch liệt thọc vào rút ra hơn trăm cái, Tống Sơ Diễn bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi vào tiểu huyệt cô.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn vào tiểu huyệt Tưởng Dao, cô không nhịn được mà thở dài rêи ɾỉ.

Sau khi bắn xong, côn ŧᏂịŧ của Tống Sơ Diễn dần dần mềm xuống, rút ra khỏi tiểu huyệt cô.

Tưởng Dao trực tiếp cầm gối ném lên mặt Tống Sơ Diễn.

“Tống Sơ Diễn, cậu đi tìm chết đi!”

Sau khi hung hăng đập mạnh Tống Sơ Diễn, cô mới mặc quần áo đi ra khỏi khách sạn.

Đi ra bên ngoài, càng nghĩ càng uất ức. Cô vốn dĩ muốn tỏ tình với nam thần của mình, kết quả tỏ tình không thành công, ngược lại còn bị người đàn ông này lôi lên giường.

Điều khó chịu nhất chính là hiện tại chân cô còn đau, mỗi một bước đi đều cảm thấy giữa hai chân run rẩy.

Không được, cô phải trả thù cho trinh tiết của bản thân!

Trong đầu Tưởng Dao nảy lên một kế hoạch.

——

Tống Sơ Diễn một mình ở trong phòng, bị mập mạp đập vào đầu, tâm trạng của anh cực kỳ buồn bực.

Nhưng khi nhìn thấy vết máu trên khăn trải giường, ánh mắt anh trở nên phức tạp.

Ma xui quỷ khiến thế nào mà anh lại hỏi ông chủ mua khăn trải giường. Ông chủ lộ ra vẻ mặt nhìn anh.

“Nhóc con, muốn lưu lại kỷ niệm với bạn gái có phải không?”

“Không, không phải.”

Sau khi Tống Sơ Diễn thanh toán tiền, vội vàng rời đi.

Anh đơn giản chỉ không muốn người khác nhìn thấy vết máu kia của mập mạp, càng không muốn tay người khác chạm vào nó.

Rõ ràng chuyện của mập mạp không liên quan tới anh, nhưng anh tưởng tượng đến hình ảnh người đàn ông nào đó nhìn thấy vết máu đỏ tươi kia, còn dùng biểu tình ghê tởm ngửi khăn trải giường.

Tống Sơ Diễn càng nghĩ càng phiền, vì vậy anh đơn giản ném khăn trải giường vào két sắt mà cha mẹ đã mở cho anh ở ngân hàng.

Nhiều năm sau, Tống Sơ Diễn và Tưởng Dao đã kết hôn. Hai người mở két sắt ra, sau khi Tưởng Dao nhìn thấy khăn trải giường thì trực tiếp ném lên đầu anh.