Seokjinie là một nhóc an tĩnh, phải nói là quá an tĩnh so với những đứa trẻ cùng tuổi vậy mà mỗi khi gặp Jeon Jungkook, Jinie lại hiếu động một cách thái quá. Nào là vừa chạm mắt đã đánh nhau, tranh nhau ăn một miếng bánh bé xíu trong khi bánh còn đầy trên bàn rồi thì "mắng yêu" nhau mỗi lần gặp mặt làm ba mẹ Kim và ba mẹ Jeon vừa tức vừa buồn cười.
Tình trạng này chỉ chấm dứt khi mà hai đứa được ăn cơm thôi, tức là khi ăn nhẹ thì hai bạn nhỏ này vẫn có thời gian để đùa với nhau. Jinie đang học lớp lá 3 nhưng cứ vừa đến trường là nhóc này lại chạy tót xuống lớp mầm 2 với lý do: đón Jungkookie vào lớp hộ các cô. Thế nên sáng nào ở một trường mẫu giáo tại Seoul cũng diễn ra hình ảnh sau: một bé trai cao gầy, trắng trẻo dù tuổi còn nhỏ nhưng đường nét trên khuôn mặt vô cùng thanh thoát đang cố gắng bế một đứa bé mũm mĩm, trắng trẻo không kém cạnh vào lớp. Nhìn thoáng qua thì đứa bé bị bế kia chun hết mũi thỏ lại rồi, ai bảo Jinie ôm người ta chặt quá.
- Jungkook à, em nên giảm cân đi thôi ~ Ôi cái lưng của tôi~~
- Yah! Ai cần hyung bế đâu, hyung về lớp đi.
Ui cái mỏ hồng hồng của bạn thỏ chu lên vì dỗi rồi, ai bảo Jinie chê người ta nặng cơ. Đôi tay tròn, trắng ngần nhấc lên vỗ mấy cái vài vai Jinie làm nhóc vừa thích vừa buồn, tại Jungkookie nặng thật mà, phải bảo mẹ Jeon cho Jungkookie uống ít sữa chuối thôi mới được.
Mối lương duyên "tốt đẹp" này được bắt đầu khi mà ngày đầu tiên Seokjinie vào lớp lá, đang tung tăng vào lớp thì nhóc nhìn thấy một bé con ngồi trước cửa lớp mình. Mà hơn hết là em bé kia xinh quá đi chứ, dù Jinie tự nhận thấy mình là đứa bé đẹp trai nhất nhưng nhóc vẫn bị bé con kia thu hút ngay lập tức.
- Bé ơi, sao bé ngồi đây vậy? Bé học lớp nào để anh dẫn xuống nha.
- Hứ!
- Em bé chắc học lớp mầm đúng không? Để Jinie đưa bé đi nhé!
- Đi ra đi, tui không nói chuyện với người lạ!- Thì bé đang nói chuyện với Jinie đó nha, nào gọi Jinie hyung đi rồi hyung dẫn đi tìm lớp nhé ~ hyung cho kẹo nữa này...
- Không thèm!
Nói rồi bóng dáng tròn nhỏ vụt chạy mất, bị mắng nhưng Seokjinie vẫn chưa định từ bỏ " Em bé xinh như thế dễ bị bắt cóc lắm, không được Jinie phải làm siêu nhân bảo vệ những em bé xinh đẹp." Cho nên Kim Seokjinie, lý do quan trọng ở đây là vì Jungkookie đáng yêu quá thôi đúng không?
Và rồi sau cái ngày định mệnh ấy, ngày nào Jinie cũng chạy xuống lớp mầm để tìm Jungkookie, theo lý lẽ của nhóc là trong ngôi trường này không ai đẹp bằng mình và Jungkookie cả nên người đẹp thì phải chơi với nhau?
Mà bản thân bạn thỏ con thì thấy vừa vui vừa phiền, vui vì chơi với Jinie hyung thích lắm nhưng mà hyung dính người ghê ~ nên bé thấy mệt quá trời. Bé mới có ba tuổi rưỡi thôi, làm sao nhiều tinh lực bằng đứa trẻ năm tuổi kia chứ. Đáng lý ra lúc đầu không nên bị jelly của Jinie lừa mất, ôi đúng là tuổi nhỏ chưa trải sự đời mà.
- Jungkookie?
- Nae?
- Sau này Jungkookie muốn trở thành gì?
- Jungkookie muốn làm ca sĩ, muốn hát trên sân khấu như mấy anh chị trên TV ấy!
- Nhưng mà Jinie muốn làm giám đốc giống appa cơ!
- Thì Jinie làm giám đốc, Jungkookie làm ca sĩ.
- Gọi hyung , Jungkookie hư quá nè!
- Hứ ...
- Jungkookie ~ Kookie ~ thỏ ơi ~ ~ ~
- ........
- Jungkookie sai mà, được rồi Jinie xin lỗi vì mắng thỏ nha.... Sau này Jinie chỉ nhắc thôi, không mắng bé nữa đâu...
- ...............
- Đi mà ~ đi mà ~ đi mà ~
- Thế sau này Jinie hyung phải nghe bé hát, phải cổ vũ cho bé nữa, Còn nữa phải mang jelly, sữa chuối, chocolate, bánh ngọt,... cho bé!
Hết hồn nghe đống đồ ăn mà con thỏ kia liệt kê, Seokjinie chỉ biết ôm đầu ngồi than thở sao mình lại dại dột thế này. Appa, umma ơi mau đến đón Jinie đi, Jungkookie sắp trấn lột hết đồ ăn của nhóc rồi.
Trong ánh nắng cuối cùng của ngày, hai bóng hình một lớn một nhỏ tựa vào nhau ríu rít những câu chuyện nhỏ. Chỉ hy vọng tương lai sau này cũng sẽ mãi như vậy nhé Seokjinie, Jungkookie.....