Diễn Viên Quần Chúng

Chương 16: Ngại

Khi trở lại vị trí cũ, Tống Ly nhìn thấy ánh mắt Tống Huyền Tư, cô luôn cảm thấy nụ cười của hắn không có ý gì tốt đẹp.

Mông hơi nhích lên, nơi nhạy cảm bất ngờ đυ.ng phải chỗ nào đó đang nhô lên.

Tống Ly chợt cảm thấy ngứa ngáy kỳ lạ lan đến phần bụng khiến cô giật nảy mình, vội vàng đi xuống.

Loa nhỏ tiếp tục thúc giục: “Tiểu Tống lão sư, ngồi nhích lên chút nữa đi.”

Tống Ly cắn chặt răng ngồi xuống hông Tống Huyền Tư.

Nơi mẫn cảm trực tiếp tiếp xúc với côn ŧᏂịŧ hắn khiến hai chân Tống Ly phát run.

Cả hai người đều mặc đồ rất mỏng, lớp váy ngoài của Tống Ly bao quanh nơi họ chạm vào, thậm chí cô có thể cảm nhận được hơi nóng như thiêu đốt từ nơi đó của Tống Huyền Tư, nóng đến nỗi khiến hoa huyệt của cô bắt đầu nóng lên.

Mà lúc này, cả hai mới chỉ tiếp xúc trong chốc lát.

Máy còn chưa mở, Tống Ly đã chuẩn bị tư thế kỹ càng, ghé sát trên thân Tống Huyền Tư.

Gương mặt cô đã đánh phấn nên dù đỏ mặt cũng không thể nhìn ra, nhưng bên tai lại không có phấn, nên chỉ có vành tai là ửng hồng.

Cô nhìn Tống Huyền Tư do dự không dám nói.

Chả lẽ bảo hắn đừng cứng lên à?

Nhưng... cô không nói ra được.

Đạo diễn ở bên kia mãi không mở máy, hắn ta dặn dò qua loa nhỏ: “Tiểu Tống lão sư có biết cử động không? Thử cho tôi xem nào.”

Tống Ly: “...”

Lúc cô làm bài tập về nhà, mấy nhân vật chính trong những bộ phim đó đều không ngừng di chuyển lên xuống.

Thế là Tống Ly học theo chống hai tay xuống, ngoan ngoãn nâng mông lên rồi lại đặt xuống, sau đó ngây thơ nhìn chằm chằm máy quay: “Là... là như vậy à?”

Có lẽ chết ngay hiện trường chính là thế này đây.

Cô và Tống Huyền Tư làm những việc dâʍ đãиɠ thế này ngay trước ống kính bao người vây xem.

Nhưng một diễn viên nhất định phải có tố chất của một diễn viên, dù sao không phải đao thật kiếm thật, cô tự giác làm con cá mặn, làm gì thì tâm trạng cũng thấy không tốt, hơn nữa kịch bản này là cô bị công ty lừa nhận.

Đạo diễn thở dài: “Tống lão sư à, ngài giúp tôi hướng dẫn Tiểu Tống lão sư cách di chuyển đi.”

Tống Huyền Tư luôn dễ nói chuyện, vốn hắn đã từng dạy riêng cô một bài học nhỏ, do đó đương nhiên sẽ sẵn lòng dạy tiếp cho cô.

Hắn đứng dậy, đặt hai tay lên eo Tống Ly, nói bằng giọng chỉ hai người có thể nghe thấy: “Phải đắm chìm vào trong cảnh diễn, cảm nhận bộ phận đó, cố gắng hết sức mỗi một lần đều có thể chạm vào, dùng cách này đi, là sẽ học được.”