Tuy uống rất nhiều rượu nhưng lúc Tống Ly tỉnh lại không hề có cảm giác say.
Dù sao chú cũng tinh tế, dù phóng khoáng nhưng cũng không uống đến mức say bí tỉ.
Dựa theo nguyên tắc, nghệ sĩ tuyến mười tám không được đến muộn, Tống Ly không ở trong phòng quá lâu, cô đã sớm ra khỏi phòng, vào bếp định chuẩn bị bữa sáng. Khi cầm đồ từ trong tủ lạnh ra, quay đầu lại thì đυ.ng vào Tống Huyền Tư.
Trí nhớ ngày hôm qua bị một tầng sương mù phủ kín, nhưng Tống Ly không hề quên.
Cô muốn giả vờ điềm nhiên như không có chuyện gì, nhưng ở trước mặt Tống Huyền Tư thì vẫn không nhịn được khẩn trương.
“Chào buổi sáng, chú.”
“Chào buổi sáng.” Hắn nói một tiếng rồi tiện tay nhận lấy đồ trong tay cô: “Ăn sandwich à?”
Tống Ly nhìn đôi tay trống không, khϊếp sợ da mặt thật dày của chú. Chú ở nhà của cô, dùng điện nước của cô, rồi giờ còn ăn đồ của cô luôn?
Được rồi, tuy qua điện thoại nhưng nhà đúng là do hắn mua với danh nghĩa cha cô.
“Được.”
Tống Huyền Tư xoay người, Tống Ly lập tức để ý gáy hắn bị sưng.
Hôm qua hình như cô đè hắn lên mặt bàn, bộ đập vào đầu hắn à?
“Sững sờ cái gì?”
Tống Huyền Tư như có mắt sau gáy.
“Không, không có gì.”
Dù sao cô giả vờ không nhớ là được rồi.
Chỉ cần cô không nhắc tới thì không thể đẩy tội lên người cô.
Tống Huyền Tư đột nhiên xoay người, tới gần Tống Ly, bàn tay đặt trên tủ lạnh sau lưng cô.
Dáng người cao lớn bao trùm cả người Tống Ly, lưng Tống Ly dựa sát vào tủ lạnh, không có cách nào lùi về sau nữa.
Cô lập tức mím môi, ánh mắt không khống chế được nhìn vào môi Tống Huyền Tư.
Tống Huyền Tư từ trên cao nhìn xuống cô.
Mắt cô không quá to nhưng lại là mắt hoa đào tiêu chuẩn, không cười tự cong, khi chớp mắt, lông mi chớp động như cánh bướm đang vỗ, chỉ ngắm thôi là tâm trạng đã thấy rất tốt.
Bị cô nhìn như vậy, Tống Huyền Tư bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.
Hắn nói: “Môi chú đẹp đến vậy à?”
Mặt Tống Ly đỏ lên với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được: “A, không có.”
“Nếu muốn luyện tập thì phải tranh thủ thời gian. Hôm nay vẫn còn cảnh trên giường, nếu không qua được cảnh hôn môi thì sẽ ảnh hưởng tiến độ.” Tống Huyền Tư không vội mở tủ lạnh, hắn khẽ khom lưng hạ thấp người xuống, ngẩng mặt lên: “Chú ở đây, tùy con luyện tập.”
Hôm qua bị đạo diễn nói mấy lần, nhân viên công tác cũng đã bắt đầu không kiên nhẫn, nếu cô không qua được thì không chừng sau này nổi rồi, việc này sẽ trở thành vết nhơ về việc cô không diễn được, lúc còn là tuyến mười tám đã có tai tiếng.