Diễn Viên Quần Chúng

Chương 3: Mượn tiền

Đơn giản là do khi còn bé anh trai đã từng nói với Tống Ly một câu: “Nhà anh nhận nuôi em vì muốn em trở thành con dâu nuôi từ bé của chú anh, mà con dâu nuôi từ bé thì phải làm việc.”

Từ đó, mỗi khi cô đối diện với Tống Huyền Tư nhìn thế nào cũng thấy không đúng, về sau cô bắt đầu trốn tránh hắn.

Chuyện lúc nhỏ tạo thành ám ảnh tâm lý quá lớn, đến mức cho dù sau đó Tống Ly biết rõ những lời kia chỉ là anh trai đùa với cô, nhưng khi đối mặt với Tống Huyền Tư, trong đầu cô vẫn vô thức sợ hãi.

Cô căng thẳng ngẩng đầu, diễn kịch với hắn: “Tôi là Tống Ly, Ly trong ly phổ.”

Tuy công ty quản lý của cô không bỏ ra nổi hơn ba trăm vạn, nhưng chú ấy có tiền cực kỳ, trước đây cô tận mắt nhìn thấy người khác vay tiền của chú ấy, trong vòng một phút, nói đưa một ngàn vạn lập tức chuyển một ngàn vạn, ngay cả mắt cũng không chớp lấy một lần.

Vậy hẳn đối với chú ấy, ba trăm vạn chỉ là một khoản tiền lẻ đúng không…

Vậy hay tiếp cận chú ấy trước, sau đó thuận thế vay tiền?

Tống Ly đè nén nhịp tim đang nhảy lên kịch liệt vì kích động, cố lấy dũng khí nhỏ giọng hỏi Tống Huyền Tư: “Ngài… Sao ngài cũng tới quay phim rồi?”

Bởi vì sợ, giọng nói còn mang theo chút run rẩy.

Tống Huyền Tư vẫn dùng giọng nói tràn ngập từ tính, không mang theo bất kỳ tâm tình gì trả lời: “Phá sản, ra ngoài kiếm ít tiền.”

Tống Ly: “…”

Ý định thuận thế mượn tiền bị cô cưỡng ép nuốt ngược trở về.

Thế nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, cho dù có phá sản hẳn cũng không tới mức không có nổi ba trăm vạn.

Dù sao đối với chú ấy, trăm vạn luôn chỉ có thể tính là tiền tiêu vặt.

Tống Ly cười cười một chút. Khi lại định thử, bỗng Tống Huyền Tư cướp lời mở miệng trước.

Hắn nói: “Tiểu A Ly có ba trăm năm mươi vạn sáu ngàn lẻ một tệ không? Cho chú mượn một chút?”

Tống Ly: “… Không có.”

Sao con số này quen tai vậy?

Cô thật không tin tưởng ngay cả một tệ Tống Huyền Tư cũng phải mượn.

Dưới danh nghĩa của hắn có nhiều bất động sản như vậy, tùy tiện bán một thứ đã có giá trị không chỉ 350 vạn…

“A, đúng rồi, căn nhà Tiểu A Ly đang ở gần đây là tôi mượn danh nghĩa ba ba A Ly mua…”

Chú ấy vừa mở miệng đã ra đòn trí mạng.

Hắn nói: “Bất động sản dưới danh nghĩa của tôi đã bị đóng băng, cho nên gần đây tôi vẫn ở lại nơi này.”

Tống Ly: “…”