Không Làm Thì Sẽ Chết (NP)

Chương 1

Thành phố H, khu chung cư Cảnh Xuân.

Phòng 808 tầng 8 của tòa nhà A.

【 Cô sắp chết rồi. 】

Trong lúc ngủ mơ, trong đầu Lâm Vân Vân đột nhiên xuất hiện một giọng nói: "Cậu mới sắp chết ý!"

Sau khi trả lời lại một cách mỉa mai, Lâm Vân Vân lập tức từ trên giường ngồi dậy.

Cô mở mắt ra thì nhìn thì thấy ở trong hư không một chiếc đồng hồ đang đếm ngược thời gian tử vong chính xác đến từng phút đồng hồ.

【 Kí Chủ Lâm Vân Vân, thời gian còn sống: 0. 3 tiếng đồng hồ. 】

"..."

Sau một lúc trao đổi.

"Cái gì?" Lâm Vân Vân mạnh mẽ từ trên giường nhảy dựng lên: “Không làʍ t̠ìиɦ thì sẽ chết!"

Một ngôi sao tuyến mười tám như cô còn chưa bắt đầu nổi tiếng đã sắp phải chết rồi?

Lâm Vân Vân vội vàng cầm lấy điện thoại, gọi điện thoại cho bạn trai của mình.

"Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin. . ."

"Móa!" Lâm Vân Vân nhịn không được thốt ra một câu nói tục.

【 Thời gian còn sống: 0. 2 tiếng đồng hồ. 】

【 Nhắc nhở: Trong căn hộ có nam tính, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của xử nam thuần khiết, căn cứ vào số lượng ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của kí chủ thì có thể gia tăng tuổi thọ từ 1- 3 ngày, mời ký chủ nhanh chóng giao phối, thu thập tϊиɧ ɖϊ©h͙. 】

Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Vân Vân trầm xuống: "Đó là em trai ruột của tôi!"

【 Thời gian còn sống: 0. 1 tiếng đồng hồ. 】

***

Đúng lúc này.

Cạch cạch cạch.

Két...

Cửa bị người đẩy ra.

"Chị, bữa sáng đã làm xong, em phải đi học đây." Lâm Thần nói xong, ánh mắt nhịn không được dừng lại ở trên người chị của mình.

Lúc này Lâm Vân Vân mặc một bộ áo ngủ hai dây, vì để cho thoải mái dễ chịu nên cô không mặc áσ ɭóŧ, làn váy chỉ dài đến bờ mông, phong cảnh giữa hai chân cô như ẩn như hiện.

Thân là một nữ minh tinh, đương nhiên Lâm Vân Vân cũng có vốn liếng riêng của mình.

Gương mặt tinh xảo xinh đẹp, dáng người có lồi có lõm, cặp đùi thon dài đẹp đẽ...

Không một chỗ nào không quyến rũ cậu học sinh cấp ba đang đứng ở cửa ra vào kia.

【 Để gia tăng khả năng sống sót của kí chủ, trải qua hệ thống phán đoán, quyết định trợ giúp để cho kí chủ hoàn thành nhiệm vụ. 】

"Em..." Lâm Vân Vân vừa muốn nói gì đó nhưng tiếng nói của cô lại trở thành trần trụi quyến rũ: "Tiểu Thần...Chị...Ưm ..Có chút không thoải mái, em đóng cửa lại trước đi..."

Cơ thể dường như đang bị dục hoả cháy hừng hực.

Lâm Thần "ừng ực" nuốt một ngụm nước miếng, cậu ngoan ngoãn nghe lời đóng cửa lại, đi đến chỗ của Lâm Vân Vân.

"Chị, chị bị làm sao vậy. . ."

Lâm Thần vừa đi đến gần.

Lâm Vân Vân trực tiếp kiễng chân lên, cánh tay trắng nõn vòng ra khoác ở trên cổ của Lâm Thần, thổi khí như lan: "Tiểu Thần...Ừm...Chị nóng quá...Em có thể giúp đỡ chị được không?"

Nói xong cặp môi nóng bỏng đỏ mọng của Lâm Vân Vân táo bạo ngậm lấy cánh môi hơi lạnh của thiếu niên cọ xát hai cái.

Chiếc lưỡi nhỏ nhắn thơm mùi đào của nước súc miệng của người phụ nữ chủ động đưa ra ngoài, cực kỳ nhiệt tình liếʍ láp đôi môi mùi bạc hà của thiếu niên, nhìn động tác giống như là thân hình con rắn nhỏ cực kỳ linh hoạt, từng chút từng chút một xâm nhập vào trong khoang miệng của thiếu niên, thè lưỡi ra liếʍ từ trong nướu đến hàm răng, theo đầu lưỡi thè ra liếʍ lên chiếc lưỡi.

Sau đó, chiếc lưỡi trúc trắc không lưu loát kéo chiếc lưỡi to, chuyển động qua lại trong miệng của nhau.

"Ưm a..."

Lâm Vân Vân từ từ buông bỏng đôi môi đỏ mọng bởi vì liếʍ láp mà có chút ướŧ áŧ kia ra, lại không ngờ phát hiện ra một sợi tơ bạc óng ánh sáng long lanh nối liền ở giữa cánh môi của hai người.

Lâm Vân Vân thấy vậy, đôi mắt dễ thương của cô kɧıêυ ҡɧí©ɧ chống lại ánh mắt bối rối của em trai nhà mình, cô liếʍ đầu lưỡi mềm mại phấn hồng của mình, cuốn lấy hỗn hợp nước miếng của hai người cho vào trong miệng, động tác chậm chạp quyến rũ: “Ưm ah...nước miếng của Tiểu Thần...Ăn ngon..."

Nói xong, sắc mặt của Lâm Vân Vân thoả mãn vươn cái cổ thiên nga thon thả trắng nõn ra, cố ý "ừng ực" một tiếng, nuốt xuống nước miếng trước ánh mắt căng thẳng của Lâm Thần: "Tiểu Thần..."

Lâm Vân Vân kiều mỵ nói: “Chị. . . Còn muốn thêm nhiều hơn nữa..."