Chăm Dược Viên Cầu Trường Sinh

Chương 50: Thành, Thực Sự Thành Rồi! Băng Sơn Tuyết Liên Vạn Năm!

Lâm Không “Nga” một tiếng, dù hắn không hiểu hàm nghĩa đằng sau chuyện này nhưng đã có phương án về trận pháp: "Có thể điều chỉnh được, nhưng sợ là muốn có khí nóng cháy thổi thẳng vào vị trí của Tuyết Liên, lại cần phối hợp với Cương Phong Trận!"

Cương phong... Cương phong...

Người nói không có lòng nhưng người nghe có ý!

Giang Nhất Ninh cả kinh!

"Đúng vậy, sao ta lại xem nhẹ điểm ấy chứ? Vùng đất lạnh vốn là hoàn cảnh sinh trưởng của Băng Sơn Tuyết Liên, mà ở phía trên băng sơn kia, có gió lạnh mãnh liệt thổi qua cũng là lẽ bình thường, thậm chí như mới mới đúng là hoàn cảnh sinh trưởng tốt nhất dành cho nó!"

"Lâm huynh, không cần điều chỉnh nữa, chỉ cần Cương Phong Trận, giúp ta gia nhập Cương Phong Trận vào trong đó là được... Nếu cần linh thạch, cứ cho ta chậm lại thêm một đoạn thời gian nữa, sau đó ta sẽ trả hết cho ngươi!"

Lâm Không chần chờ một chút: "Không cần..."

Giang Nhất Ninh lập tức cắt ngang: "Đừng, lúc trước là 400 linh thạch, coi như bỏ qua chuyện của Lâm Viễn đi. Ta đành da mặt dày chiếm chút lợi! Về sau huynh đệ chúng ta tương giao, không có liên quan tới Lâm Viễn, ngươi cũng không cần phải cố ý báo đáp làm gì. Nói nữa Lâm Viễn vốn là sư đệ của ta tại Thanh Trúc phong... Bằng không sau này, ta đâu thể không biết xấu hổ mà tìm Lâm huynh khắc kiếm trận nữa! Lại nói, ngươi cũng nhìn thấy rồi, linh điền của ta mọc tốt lắm, ta tự tin nói rằng mình có thiên phú về mặt ươm trồng này, sẽ không quá thiếu linh thạch!"

Lâm Không gật gật đầu, xem như nhận lời rồi!

Hắn nói: "Nhưng nếu ngươi cần khắc trận lên kiếm cương thì cứ tới tìm ta, ta tiếp tục miễn phí khắc cho Giang huynh, dù sao bản thân ta cũng có thu hoạch!"

Ngược lại hắn tiếp tục nói: “Nói nữa, nếu trình độ cương phong xuyên núi bình thường thì không quá khó, chỉ cần tới chạng vạng là ta có thể bố trí cho ngươi! Nhưng nếu muốn cương phong đặc biệt mạnh mẽ, ta sợ mình không chế tác được!"

Giang Nhất Ninh nghĩ nghĩ một hồi mới nói: "Vậy là đủ rồi… Có lẽ cũng không cần tới cương phong, chỉ cần có thể tăng cường độ cơn gió… Ừm mạnh tới mức thổi cong được cây sơn trúc hoang thôi, lại mang theo chút hàn khí, tự nhiên sẽ thành hàn phong mãnh liệt..."

Ngày kế.

Từ sáng sớm, Giang Nhất đã tới gõ cửa phòng của sư tôn, không đợi Phượng Ngọc Thấm càu nhàu, hắn nói thật nhanh: "Sư tôn, mấy ngày nay người đừng ra ngoài nhé!"

"Hử? Ngươi làm đại sư huynh được vài ngày bắt đầu tăng thể diện rồi nha, hôm nay còn dám quản đến trên đầu vi sư?"

Giang Nhất Ninh vội vàng cười làm lành: "Sư tôn, đệ tử nào dám. Chuyện là Băng Sơn Tuyết Liên của ta sắp đạt tới mức ngàn năm rồi, nhìn quá trình phát triển của nó, nếu vận khí tốt, nói không chừng có thể đột phá vạn năm!"

Lần trước khi sơn trúc bước vào vạn năm, biết bao nhiêu bóng người xuất hiện, tựa như muốn chộp mất… Tới tận lúc này, ký ức về một màn hiếm có ấy vẫn còn mới mẻ trong đầu hắn, cho nên lần này, hắn phải lên tiếng nhờ vả sư tôn từ trước!

Coi như cẩn thận tránh lo âu đi.

Phượng Ngọc Thấm lập tức bị gợi lên hứng thú: "Ngươi xác định?"

Không xác định.

Giang Nhất Ninh chỉ ôm tâm lý chờ mong thôi.

Lại nói, từ tối hôm qua đã bắt đầu gia nhập Cương Phong Trận... Nếu thực sự khiến môi trường sống bên trong đó phát sinh thay đổi, có lẽ sẽ thực sự thành công.

Phượng Ngọc Thấm thấy vậy, hơi do dự nói: "Tuy vi sư không hiểu ươm trồng linh dược, nhưng trân bảo vạn năm, cũng không phải thứ nói thành là thành...Lần này nếu cả trăm năm mà gốc Băng Sơn Tuyết Liên kia vẫn một mực không thành, chẳng phải ta cũng không được ra khỏi cửa cả trăm năm sao?"

"Nhiều nhất là một tháng!" Giang Nhất Ninh cười nói: "Đa tạ sư tôn!"

Nếu một tháng Tuyết Liên không đột phá, bản thân hắn cũng không còn rối rắm nữa, sẽ an tâm quản lý linh điền, đi từng bước một!

Nhưng vận may chính là như thế, nói đến là đến.

Vẻn vẹn ba ngày thời gian, Giang Nhất Ninh và sư đệ, sư muội cùng sư tôn ăn lẩu.

Đột nhiên sang ngày thứ tư, hắn bỗng có cảm giác không trung vừa trầm xuống.

Một luồng uy áp thiên địa, vù vù hội tụ tới, nhắm thẳng về phía Thanh Trúc phong!

Mọi người đều kinh hãi!

Phượng Ngọc Thấm lắc mình một cái đã lơ lửng ở trên không Trúc viện...

Giang Nhất Ninh mừng như điên!

Thành, thực sự thành rồi!

Băng Sơn Tuyết Liên vạn năm!

Ngay lập tức, từng hư ảnh trong suốt, tỏa sáng lập lòe hiện lên... Uớc chừng mười một đạo trời giáng linh vận rơi xuống, nhập vào Băng Sơn Tuyết Liên!

Có thể thấy, bản chất của nó cao hơn sơn trúc nhiều lắm!

Giang Nhất Ninh nhìn về phía Băng Sơn Tuyết Liên, chỉ thấy đóa hoa này dần dần trở nên trong suốt long lanh, tựa như một đóa băng hoa!

Lần này, Giang Nhất Ninh không đợi sư tôn mở miệng, đã thấy rất nhiều bóng người xuất hiện trên hư không!

Ngắn ngủi hơn mười nhịp hô hấp, số lượng bóng người đã đạt tới con số khủng bố: hơn một trăm!

Phượng Ngọc Thấm đã phóng thích uy thế, nhưng lần này lại có người trực tiếp đi vào bên cạnh nàng...