Pheromone Luôn Có Hình Dạng Yêu Anh

Chương 3: Chuyển

Edit + Beta: Mày là bố tao

Làm chuyện nên làm vào ban đêm

Đêm đến.

Đúng như dự đoán, cuối cùng trợ lý phải kéo người nào đó đang chuẩn bị phát biểu ra khỏi bàn, anh ta lo lắng chẳng khác nào một bà mẹ lo cho con, nhưng chưa kịp đỡ ảnh đế rời đi thì con ma men vốn đang khoác vai anh ta đã biến mất tăm.

Trợ lý: "?".

Tổng giám đốc rõ ràng không uống nhiều, vẫn giữ được tỉnh táo và lí trí: "Mở cửa rồi, vào trước đi".

Trợ lý nghĩ thầm, cách nói chuyện của vị CEO cũng thật ngắn gọn, như bình thường thì thật sự không dám nói chuyện với anh.

Con sâu rượu ảnh đế đẩy trợ lí đã vất vả chăm sóc mình ra, cậu trực tiếp nhoài người về phía giám đốc điều hành, phả mùi rượu lên cổ anh, "đi thôi, ông bạn già".

Hai tay của tổng giám đốc đỡ nhẹ vòng eo thon gọn của ảnh đế, anh có thể cảm nhận được làn da săn chắc thông qua một lớp vải mỏng của ảnh đế, nhưng cũng không thể trực tiếp chạm vào được. Ngay sau đó, anh đứng thẳng lưng, tựa như một quý ông lịch lãm giữ tâm trong sạch.

Đưa một người say rượu đến mép giường cũng không phải chuyện dễ dàng, CEO dừng lại trước cửa phòng tắm, "muốn tắm không?".

"Nóng quá... Tôi cảm thấy bản thân như đến thời kì động dục ấy, ngực đột nhiên nóng rực, nếu bây giờ có một ly nước ép dưa hấu táo chanh dây, cho thêm mật ong và đá lạnh vào là tốt nhất."

Con ma men bước đi lảo đảo rồi ngã lên giường, giơ một tay lên che mặt do đôi mắt chưa thích ứng được với ánh sáng, cậu cuốn chăn lầm bầm.

"Có phải vấn đề ngay từ đầu là tại sao chúng ta đều là alpha không?

Nếu anh là omega, tôi chắc chắn sẽ cưới anh, biết thế lúc trước đã không thề nguyền AO gì đó khiến anh phải trốn tránh tôi nhiều năm như vậy.

Năm bảy tuổi, khi tôi vừa biết được bản thân là alpha, sao anh lại chạy trốn?"

Ảnh đế đang say xỉn kéo chăn rồi quẳng hết tất và giày trên người xuống, nói tiếp, "mãi đến khi lên đại học mới được thấy anh vài lần.

Lúc đó tôi còn bị anh hút mất hồn, mà khi đó anh cầm hoa hồng làm gì vậy?

Tôi nghĩ là, anh thích tôi phải không?"

Tổng giám đốc cúi người xuống, ánh đèn vàng ấm áp phủ xuống hàng mi dài của ảnh đế tạo nên vẻ mơ màng và cuốn hút.

Người này lúc say đều quyến rũ như thế, mà chính vì cậu say nên anh mới có thể tùy ý như vậy.

Khi chỉ còn cách người đó vài tấc, ánh mắt của giám đốc điều hành bối rối, không dám tiến thêm một bước. Mắt anh tựa như ngôi sao trong đêm, đáp lại câu hỏi của cậu bằng giọng nói mang vẻ tủi thân mà tha thiết, "thích, anh hối hận rồi".

Ảnh đế chống khuỷu tay để ngồi dậy, hai người gần nhau trong gang tấc, có thể nghe thấy tiếng thở của nhau, chân thành như thể muốn đòi quà, "tôi đây có thể xin một nụ hôn không? Tôi cảm thấy mình đã chờ đủ lâu sau bao năm qua rồi. Có phải anh xuất hiện trong buổi họp báo gần đây nhất không? Dường như tôi đã nhìn thấy anh".

"Ừ", tổng giám đốc đáp lại, anh cảm nhận được đôi môi mềm mại của cậu khi chạm vào, nhưng chỉ trong chốc lát đã tách ra, may mà người này sẽ quên hết sau khi tỉnh rượu.

Sau khi chạm nhẹ, CEO mới nhận ra là cơ thể ảnh đế nóng như lửa đốt, "sốt rồi à?".

"Sao có thể? Chỉ hơi chóng mặt", ảnh đế quay mặt đi, nhíu mày ho, "với thở không đều thôi, cảm thấy có chút không thoải mái.

Không đúng, chỉ uống có chút rượu trái cây bình thường, sao tôi có thể bị gục được?"

Tổng giám đốc nói với vẻ nghiêm trọng: "Tuyến của cơ thể".

Lúc quay đầu lại, giám đốc điều hành thấy tuyến sau gáy của cậu đã nổi lên một lớp mồ hôi bột, khi nó hòa tan vào nước thì biến thành chất lỏng màu hồng nhạt trong nháy mắt, sau đó lại trở thành bong bóng ngay trước mặt anh. Bong bóng màu hồng phấn phối màu với phòng tình yêu mà tổng giám đốc tự mình khiến căn phòng càng thêm lãng mạn, thơ mộng.

"Khó chịu, tôi sắp nổ tung rồi", ảnh đế để trán lên vai anh, thở dốc, giọng nói ẩn chứa cảm giác không dễ chịu và đau đớn, "khó chịu, khó chịu quá".

Những bong bóng nhỏ phía sau lưng vẫn đang bay lên không ngừng, bong bóng màu hồng nhạt đυ.ng vào tường rồi lặng lẽ vỡ ra. Khi CEO ngửi thấy nồng nặc mùi omega trong kì động dục, đôi mắt chợt trở nên mạnh mẽ.

"Mùi hương à?"

"Hương thơm này là sao?"

Đương lúc hai người còn đang sững sờ thì bị một mùi hương xộc vào mũi.

"Đây chẳng phải là mùi pheromone của tôi sao? Nhưng sao giống mùi của omega vào thời kì động dục vậy?

Nếu chỉ vì uống vài chén rượu mà tôi bị biến từ alpha thành omega, tôi thề, cả đời này tôi sẽ không uống rượu nữa."

Ảnh đế giật môi, cảm thấy không thể tin được, mà điều càng khó tin hơn chính là bây giờ cậu có thể ngửi thấy mùi việt quất yêu thích tỏa ra từ cơ thể mình. Cảm nhận được hương thơm này chưa được bao lâu thì cả người cậu đã mềm nhũn.

"Là omega sao?"

Giọng nói của tổng giám đốc nhỏ dần, dí sát mũi vào. Hương thơm ngọt của việt quất quấy nhiễu tinh thần vốn đã bị đè nén đến mức yếu ớt của anh, cuối cùng hàng phòng ngự bị từng làn hương pheromone làm cho sụp đổ, "thơm thật đấy".

Ảnh đế cọ chân anh ra hiệu ngầm, rõ ràng có thể cảm giác được người bị mình đè lên chợt nín thở rồi nhanh chóng thở gấp, cậu khẽ cười một cách ám muội, "nếu tôi muốn thì anh có cho không?".

Giám đốc điều hành hơi đờ ra, yết hầu nhanh chóng di chuyển lên xuống, "cho".

Tác giả có lời muốn nói:

Cảm ơn các thiên thần nhỏ đã đọc truyện này, ngày mai sẽ có kết cục, truyện ngắn này sẽ ở trong cùng một bộ truyện với hai truyện khác.