Cuối cùng, Hạ Tư Tư vẫn không nhịn nổi trợn mắt khinh thường. Cô biết Trần Phương Kỳ có cuộc sống riêng tư rất hỗn loạn, nhưng không ngờ cô ấy lại định lôi kéo cô vào trong thế giới đó. Bây giờ, cô chỉ cảm thấy mình đúng là có mắt như mù, coi người này là bạn tốt.
Hoặc là nói, trước giờ cô có mắt như mù, tưởng rằng chồng sẽ yêu mình cả đời, thế nhưng cũng nɠɵạı ŧìиɧ...
Hạ Tư Tư bỗng thấy rất buồn bã, bi thương đầy cõi lòng, hơi tán thành với những gì Trần Phương Kỳ nói. Đúng vậy, tại sao chồng cô nɠɵạı ŧìиɧ thì được, còn cô thì không chứ?
Nhưng cô lại lập tức phủ nhận suy nghĩ này, bởi vì cô không muốn trở thành loại người như vậy.
Lúc này, Trần Phương Kỳ đã ngồi xuống bên cạnh cô, nắm tay cô rồi nói đầy chân thành: “Tớ biết, chỉ có điều nếu nói với cậu rồi thì chắc chắn cậu sẽ không đồng ý với tớ. Cho nên tớ phải để cậu thử một chút, cảm giác đó không tệ nhỉ?”
Hạ Tư Tư vẫn đang tức giận, giật tay về luôn.
Trần Phương Kỳ thấy dáng vẻ này của cô, thở dài một tiếng. Tối qua, khi cô ấy trông thấy Tề Hạ Kiệt đưa Hạ Tư Tư đi, mới đầu thật sự muốn đi ngăn lại, nhưng Hạ Tư Tư bị tên đàn ông chó má kia cầm chân. Rõ ràng là họ đã kết hôn rồi, nhưng lại sống chẳng khác gì ni cô. Cô ấy nghĩ mà tức, Tề Hạ Kiệt người này cũng là một đối tượng tình một đêm khá tốt, cho nên cô ấy giả bộ không thấy.
Không ngờ, phản ứng của Hạ Tư Tư lại mạnh mẽ như vậy, nên cô ấy cũng biết nhận sai: “Được rồi, được rồi, chuyện này là lỗi của tớ. Nếu cậu không thích, vậy thì từ nay tớ sẽ không làm chuyện như thế nữa. Tớ cũng cam đoan với cậu, ngoài hai chúng ta ra thì nhất định sẽ không có ai khác biết được chuyện tối qua, được chưa?”
“Cậu chắc chứ?” Hạ Tư Tư lập tức bị thu hút sự chú ý, bây giờ điều cô sợ nhất chính là bị người khác biết được chuyện hôm qua.
“Chắc chắn.” Trần Phương Kỳ cười nói: “Chẳng phải tớ đã nói rồi đấy thôi? Tề Hạ Kiệt có vợ con rồi, nhất định sẽ không nói ra chuyện này. Anh bạn giường kia của tớ cũng có vợ rồi, họ điên thì mới kể ra chuyện mình hái hoa ghẹo cỏ khắp nơi. Loại chuyện này chính là làm xong, ngày hôm sau sẽ giả bộ như chưa từng có việc gì xảy ra, cậu cứ yên tâm đi.”
“Được rồi.” Thái độ của Hạ Tư Tư trở nên dịu hơn đôi chút, nhưng dáng vẻ vẫn rất không vui.
“Thế này đi, tớ đãi cậu đi mát xa một tháng nhé, cậu đừng tức giận nữa.” Trần Phương Kỳ ôn tồn nói.
Cô bạn Hạ Tư Tư này không chỉ quen biết với cô ấy đã lâu, tính tình cũng tốt và rộng rãi. Dĩ nhiên, Trần Phương Kỳ không mong bạn thân vẫn luôn giận dỗi mình.
“Sẽ không phải là loại địa phương kia đấy chứ?” Hạ Tư Tư hơi nghi ngờ nhìn cô ấy.
“Nhất định là quán mát xa đứng đắn!” Trần Phương Kỳ giơ tay thề thốt.
“Hừ.” Lúc này Hạ Tư Tư mới nói: “Vậy đợi cậu đãi xong rồi lại nói.”
Trần Phương Kỳ cũng không ở lại đây lâu, cô ấy đến đây ngó thử tình hình của Hạ Tư Tư, thấy cô đã hết giận nên trở về đi làm.
Sau khi tiễn Trần Phương Kỳ rời đi, Hạ Tư Tư ăn hết phần cơm hộp còn lại, thấy tâm trạng đã vui vẻ hơn nhiều. Tuy cuộc sống riêng tư của Trần Phương Kỳ hỗn loạn, nhưng thật ra cô ấy cũng rất giữ lời. Cô vẫn có thể tin tưởng về mặt này.
Sau này sẽ không tới quán bar nữa, ra cửa cũng không uống rượu bừa bãi, nhất định không thể lại xảy ra chuyện như vậy nữa.
Hạ Tư Tư hạ quyết tâm, loại chuyện này cũng cứ thế cho qua.