Điều khiến mọi người bị chấn động, là vì chiếc xe thể thao mà cậu ta dùng để chuyển đồ! Tuy An Nhiên không tìm hiểu về xe thể thao, nhưng chiếc xe mui trần màu đỏ ấy nhìn là biết giá trị không hề tầm thường. Ngồi trên chiếc xe lộng lẫy là hai chàng thanh niên đẹp trai ngời ngời. Nhưng đó không phải điều quan trọng nhất, quan trọng nhất là đống hành lý được đóng thùng carton lớn nhỏ xếp đầy ở ghế sau xe… Thật đúng là… một tình huống lạ kỳ… Khi An Nhiên xuống mở cổng, chiếc xe đã từ từ dừng lại bên ngoài. Về lý thuyết mà nói, lúc này người chuyển đến trước là Lâm Phong sẽ giới thiệu hai người còn lại với nhau mới phải. Nhưng cao thủ không phải là sinh vật suy nghĩ theo lẽ thường, cậu ta chỉ bước xuống xe một cách lạnh lùng, sau khi bê hết hơn mười thùng hành lý ở ghế sau mà không nói một lời, bèn mệnh ai nấy lo đi thẳng vào trong nhà.
Dù sớm biết thể lực của Lâm Phong không thể đánh giá theo tiêu chuẩn của người bình thường, nhưng vác hơn mười thùng các tông một cách nhẹ nhàng như vậy, cảnh tượng ấy khiến An Nhiên kinh ngạc đến nỗi muốn rớt quai hàm. Chưa kể đến những người hàng xóm ló đầu ra hóng chuyện, con mắt họ đã rớt bể đầy đất rồi. Có cần phải phô diễn thế không? Chẳng lẽ mấy chiếc thùng đó đều rỗng không? Kể cả trong thùng chỉ toàn quần áo thì cũng siêu nặng chứ chẳng đùa!? Lẽ nào siêu nhân bây giờ không còn mặc quần xì ra bên ngoài để người phàm nhận biết nữa!? An Nhiên bối rối một lúc mới nở nụ cười cứng nhắc, quay sang Lâm Tuấn đang đứng bên cạnh. Lâm Tuấn đeo một chiếc kính râm, nhìn đường nét cũng biết là một chàng trai đẹp mã không kém gì Lâm Phong. Cậu chủ nhà An Nhiên đã xem qua thông tin về Lâm Tuấn, biết chàng trai đứng trước mặt kém mình một tuổi. Nhưng Lâm Tuấn có thân hình đẹp như người mẫu, đứng cạnh dáng người không cao của An Nhiên, cứ cảm thấy An Nhiên còn kém tuổi cậu ta.
Nếu Lâm Dũng điềm tĩnh và thanh lịch, nhưng vẫn toát lên sự thông minh sáng trí của một người thành đạt, thì Lâm Phong giống như một lưỡi dao rút ra khỏi vỏ, nhuệ khí sắc bén đến kinh ngạc, lại có dáng vẻ giang hồ như đại ca xã hội đen. Còn cậu Lâm Tuấn này, toàn thân đều là trang phục thời thượng, bắt mắt, thể hiện sự sắc sảo và kiêu ngạo của tuổi trẻ. Lâm Tuấn không thèm nhìn An Nhiên, dường như còn không nhận thấy sự tồn tại của cậu. Cậu ta ngẩng đầu ngắm nghía cảnh vật xung quanh, thần thái như thể một con công kiêu kỳ.