Dị Nhãn Phòng Đông - Anh Chủ Nhà Có Cặp Mắt Kỳ Lạ

Quyển 1 - Chương 4.1: Bạn cùng phòng giá đáo

Lâm Phong chuyển đến được vài ngày, An Nhiên nhận ra việc cho thuê tầng thượng và căn phòng thừa là một quyết định sáng suốt. Cậu khách thuê nhà còn lại phải tuần sau mới chuyển vào, tạm thời chưa biết thế nào nhưng Lâm Phong dễ gần một cách bất ngờ, tuy sát khí đầy mình khá đáng sợ, nhưng không phải người không biết đạo lý. Vì Lâm Phong không đi làm, nên việc nhà hầu như đều do anh ta đảm nhận, điều này khiến An Nhiên thấy hơi ngại. Nhưng không thể phủ nhận rằng Lâm Phong làm việc gì cũng rất sạch sẽ, gọn gàng, sạch hơn cả khi An Nhiên tự dọn dẹp. Từ ngày Lâm Phong chuyển đến, ngôi nhà không đến nỗi sạch không tì vết, nhưng cũng gần đến mức đó. Có lần, An Nhiên hỏi Lâm Phong có phải đang tìm việc hay không, nhưng anh ta trả lời đang trong thời gian nghỉ phép. An Nhiên không hiểu công việc gì lại được nghỉ phép lâu như vậy, nhưng thấy Lâm Phong không muốn nói nhiều, cậu đành không hỏi gì thêm. Điều khiến An Nhiên không ngờ là lần trước gặp Lâm Dũng, người bạn mà anh ta đến thăm hóa ra lại chính là Lưu Thiên Hoa sống ở tầng dưới. Tuy vậy, từ khi Lâm Phong chuyển vào đến giờ, Lưu Thiên Hoa chỉ đến chào hỏi có một lần vào ngày thứ hai. Hỏi ra mới biết, chỉ có cậu ba nhà họ Lâm có quan hệ tốt với Lưu Thiên Hoa, hai người còn học chung trường đại học. Còn Lâm Phong không vừa mắt với cậu ta, thậm chí khi nhắc đến Lưu Thiên Hoa, Lâm Phong còn nhăn trán, nói: “Cậu ta là cái đồ thích giả thần giả quỷ."

Tuy An Nhiên thường lấy chuyện Lưu Thiên Hoa làm thần côn ra để đùa vui, nhưng từ khi nhìn thấy hồn ma, cậu cũng bắt đầu khẳng định trên đời thực sự tồn tại ma quỷ. Nghe Lâm Phong nói, An Nhiên muốn mở miệng phản đối, nhưng hai người không thân thiết gì, nói những chuyện nghiêm túc như vậy lại thành ra “giao thiển ngôn thâm[7]”, cuối cùng đành nuốt lại những lời định nói.

Sau vài ngày, An Nhiên thỉnh thoảng lại tiếp tục nhìn thấy những thứ kỳ dị, hình dạng không nhất định giống con người, mà muôn hình vạn trạng loại nào cũng có. Cũng may mỗi lần gặp phải chuyện này, An Nhiên nhiều nhất cũng chỉ bị dọa một phen, tạm thời không xảy ra vấn đề gì. Mặc dù gây rắc rối cho cuộc sống của An Nhiên, nhưng vì không phải thường xuyên nhìn thấy, nên những hồn ma ấy không đến nỗi ảnh hưởng đến cuộc sống hằng ngày của cậu. Nhưng bất kể thế nào, chuyện này cũng không phải trải nghiệm gì vui vẻ. An Nhiên không hiểu vì sao cậu sống bình thường suốt hai mươi năm, bỗng nhiên lại có năng lực phi thường ấy. Sau khi gặp hồn ma bốc cháy trong thang máy, An Nhiên không dám dùng chiếc thang máy đó khi đi làm nữa.