Dị Nhãn Phòng Đông - Anh Chủ Nhà Có Cặp Mắt Kỳ Lạ

Quyển 1 - Chương 3.2: Bạn cùng phòng giá đáo

Năm người đợi ở quầy lễ tân được một lúc liền thấy chú Thái bảo vệ lên tới tầng 7 bằng thang máy khác. Nhân viên bảo vệ là một sĩ quan cảnh sát đã về hưu, tính cách vui vẻ, dễ gần, thuộc tuýp người không thích nghỉ ngơi, nhàn rỗi. Là một công chức đã nghỉ hưu, ông vốn dĩ không cần lo lắng về tiền. Chỉ vì chịu không nổi cuộc sống nhàn hạ sau khi nghỉ hưu, nên mới tìm một công việc quản lý, cống hiến chút lửa tàn cho xã hội. Nhìn thấy dấu vết quái dị trong thang máy, dù là người lớn tuổi đã gặp nhiều biết nhiều, nhân viên bảo vệ cũng không khỏi giật mình. Đối với chú Thái mà nói, tiếp xúc với hiện trường gϊếŧ người cũng giống như cơm bữa, vừa nhìn thấy vết cháy hình người liền biết ngay không phải trò đùa ác ý vẽ ra bằng mực. Thậm chí ông còn ngửi thấy mùi đặc trưng của da thịt người cháy phảng phất trong không khí.

Nhưng sau khi xem xét kỹ vị trí của vết cháy, ông không phát hiện ra bất cứ vết mỡ nào còn sót lại trên tường thang máy, hơn nữa, đám An Nhiên đều xác nhận rằng khi vết cháy đó xuất hiện, vị trí đó vốn dĩ không có ai cả. Suy nghĩ nát óc cũng không ra vấn đề, chú Thái không điều tra sâu thêm nữa mà chỉ niêm phong thang máy lại, nói: “Tôi sẽ gọi nhân viên bảo dưỡng đến kiểm tra sớm nhất có thể, cửa thang máy không đóng lại được, chắc chỉ là vài sự cố nhỏ thôi. Còn về vết cháy… tôi cũng sẽ kêu nhân viên vệ sinh lau chùi sạch sẽ, trong thời gian này mọi người chịu khó đi thang bộ vậy.” Nghe chú Thái nói, người phản ứng mạnh nhất quả nhiên là người đàn ông làm việc ở tầng 23, anh ta sẽ phải leo thang bộ thêm hơn mười tầng nữa! “An Nhiên, ban nãy trong thang máy cậu đã nhìn thấy cái gì phải không?” Mẫn Nhi hỏi nhỏ. Khi An Nhiên có biểu hiện bất thường trong thang máy, cô không hề nghĩ theo hướng này, chỉ nghĩ cậu không được khỏe. Đến khi vết cháy xuất hiện, nghĩ lại hành động của An Nhiên cùng với một loạt chuyện kỳ quái đã xảy ra, Mẫn Nhi mới hoài nghi rằng trước khi vết cháy xuất hiện, hành động khác thường và sợ hãi của An Nhiên là do nhìn thấy thứ gì đó kinh khủng mà những người khác không thấy.

“Đừng nói chuyện ở đây nữa, về đến công ty em sẽ nói cho chị nghe.” An Nhiên do dụ một hồi rồi nói nhỏ với Mẫn Nhi. Vốn dĩ cậu không định nói ra, nhưng vì Mẫn Nhi đã chủ động hỏi, nên nếu cứ giấu cô thì cũng không hay cho lắm. Tuy hồn ma đã biến mất sau khi bốc cháy, nhưng An Nhiên không dám đứng nói chuyện tại nơi xảy ra vụ việc mà không kiêng dè gì.

....