Hôm Nào Cũng Muốn Trộm Nhóc Con Omega

Chương 83

Sau hai giờ chiều, người gọi đồ ăn cũng ít đi, hệ thống cũng vắng vẻ hơn rất nhiều, Lâm Tri Dịch cảm thấy hơi buồn ngủ, cậu kéo cánh tay Chu Hoài Sinh qua làm gối, uể oải nói: “Chu Hoài Sinh, hôm nay tôi sắp đặt một cái bẫy, lừa cha tôi nói ra hết những gì xảy ra trước kia, tôi còn lén lút đặt camera ghi lại hết tất cả, sau đó giao thẳng cho cảnh sát.”

“Vậy hiện tại sao rồi?”

“Tôi không biết. Không biết Lâm Diễn Đức có điên đến mức làm gì đó hay không. Những ngày này anh hãy bảo vệ cho Quyển Quyển thật tốt.”

Chu Hoài Sinh trong lòng tràn đầy lo lắng: “Quan trọng nhất là cậu, cậu phải bảo vệ chính mình.”

“Tôi sẽ.”

Chu Hoài Sinh vẫn còn lo lắng.

Lâm Tri Dịch nhìn thấy dưới bàn phím có vài tờ giấy, cậu lấy ra xem, thấy trên đó viết nội dung tin tức về Đỉnh Thắng trong hai ngày qua, tất cả các sản nghiệp thuộc Đỉnh Thắng cũng được liệt kê. Tri Dịch hỏi Chu Hoài Sinh: “Sao anh lại sao chép cái này?”

Chu Hoài Sinh có chút xấu hổ: “Tôi chẳng giúp được gì cho cậu, tôi chỉ nghĩ rằng ít nhất khi cậu nói chuyện với tôi, tôi cũng sẽ hiểu được chút ít.”

Lâm Tri Dịch “Ồ” một tiếng, cậu tiếp tục dựa vào cánh tay của Chu Hoài Sinh, thản nhiên nói: “Vậy tôi nói cho anh biết, từ giờ trở đi tất cả các sản nghiệp của công ty ở đây đều sẽ thuộc về tôi, tất cả đều sẽ là của Quyển Quyển.”

Chu Hoài Sinh ôn tồn nói: “Đừng cố sức quá, cậu đã rất giỏi rồi.”

“Chu Hoài Sinh, tôi hơi mệt.”

“Tôi biết.”

“Khi mọi việc xong xuôi, tôi muốn có một giấc ngủ ngon.”

“Ừm.”

“Anh ôm tôi ngủ.”

Chu Hoài Sinh do dự mấy giây, cuối cùng cũng nói “Được”.

Lâm Tri Dịch tựa đầu vào vai Chu Hoài Sinh ngủ gật một lúc, rất nhanh sau đó đã bị Từ Dương gọi điện tới đánh thức: “Tri Dịch, Công ty đầu tư Gia Duệ tuyên bố rút khỏi danh sách cổ đông của Đỉnh Thắng. Tớ đã kiểm tra, giám đốc công ty đầu tư Gia Duệ là chú của Trần Ngạn Lãng, rõ ràng ông ta thu hồi cổ phần của mình vào lúc này là đang trả thù cậu.

“Tôi hiểu rồi, hiện tại tôi sẽ về công ty.”

Lâm Tri Dịch cúp điện thoại, vừa quay đầu đã thấy Chu Hoài Sinh đang nhìn mình với ánh mắt lo lắng, Lâm Tri Dịch cười nói: “Anh căng thẳng cái gì? Chỉ là chuyện nhỏ thôi, nhất định là Lâm Diễn Đức đang cố gây chuyện để khi tôi tiếp nhận tập đoàn Đỉnh Thắng, người khác nghĩ là Đỉnh Thắng đang gặp khủng hoảng vì bị rút vốn. Anh đừng lo, công ty đầu tư đó không phải là cổ đông lớn, chỉ cần kiểm soát dư luận chút là được. Tôi đi trước, anh tan làm sớm một chút, tối nay tôi muốn ăn cơm chiên.”

“Được, tôi đợi cậu về.”

Lâm Tri Dịch rời khỏi trạm của Chu Hoài Sinh, đến Đỉnh Thắng, giải quyết một loạt sự kiện đột nhiên xuất hiện.

Từ Dương gõ cửa đi vào, “Tri Dịch, có cảnh sát tới hỏi một ít thông tin vụ Lương Viễn Sơn bị nghi ngờ có liên quan đến việc tham ô tài sản.”

Lâm Tri Dịch đặt việc mình đang làm xuống, lấy sổ sách kế toán đã chuẩn bị trước rồi đi đến phòng tiếp khách.

“Cậu là người đã báo án?”

“Vâng, tôi là Lâm Tri Dịch, hiện tại tôi đang giữ chức vụ tổng giám đốc của tập đoàn Đỉnh Thắng.”

Cảnh sát bắt đầu ghi âm: “Mời cậu nói tình hình chung.”

“Được rồi, Lương Viễn Sơn là tổng giám đốc của Bảo hiểm Đỉnh Nạp, một công ty con của Tập đoàn Đỉnh Thắng. Ông ta đã lợi dụng chức vụ của mình để chiếm đoạt số tiền 76 triệu tiền trong vòng 5 năm, còn thực hiện một loạt hoạt động thu lợi nhuận riêng. Anh cảnh sát, một nửa số sách ở đây là bên công ty bảo hiểm Đỉnh Nạp giao tới, tôi xem qua thì thấy sổ sách đều đã được làm giả, tuy nhiên, nguyên phó chủ tịch của Bảo hiểm Đỉnh Nạp đã cung cấp sổ gốc, tất cả đều nằm trong các họp này. Tất cả đều có thể được dùng làm bằng chứng, làm phiền vài cảnh sát đem về xác minh. Tôi chỉ hy vọng rằng sáng nay tôi có thể kết tội Lương Viễn Sơn và đưa ra lời giải thích thỏa đáng cho Tập đoàn Đỉnh Thắng…”

Sau khi tiễn cảnh sát, Lâm Tri Dịch đứng ở cửa phòng tiếp tân, suy nghĩ: Giải quyết xong Lương Viễn Sơn, Lâm Diễn Đức sẽ là kẻ còn lại duy nhất.