Hôm Nào Cũng Muốn Trộm Nhóc Con Omega

Chương 26

Lâm Tri Dịch cảm thấy rất mệt mỏi, cậu muốn quay lại chiếc giường nhỏ kia, ôm Quyển Quyển mềm mại, nghe bé gọi một tiếng "chú", vuốt ve những lọn tóc xoăn của Quyển Quyển giống của mình, như thể mệt mỏi đều sẽ tan biến.

Cậu quay lại công ty, Lâm Diễn Đức nghe tin liền đi tới, gõ cửa văn phòng hai lần rồi tự bước vào, mặt đối mặt hỏi: "Hôm qua giữa con và Trần Ngạn Lãng đã xảy ra chuyện gì?"

Lâm Tri Dịch không trả lời, mở máy tính đọc tài liệu.

"Con sẽ không gây chuyện xích mích với cậu ta đấy chứ? Con có biết chuyện này sẽ ảnh hưởng đến việc hợp tác như thế nào không? Tập đoàn nội thất Trọng An hiện là công ty hàng đầu trong ngành sản xuất nội thất đấy."

"Sự hợp tác này được tôi và Từ Dương, cùng những người trong tổ công tác hoàn thành hơn nửa năm. Từ ý tưởng đến nghiên cứu, từ thí điểm đến kế hoạch, tôi làm tốt hơn ông nhiều đấy, nhưng ông tự đặt tay lên ngực hỏi mình đi, ông có thực sự muốn thúc đẩy hợp tác bằng cách đẩy Trần Ngạn Lãng cho tôi không?

"Tuổi hai đứa sắp sĩ nhau, làm quen với nhau thì có gì sai? Con cũng không còn trẻ nữa, cha cũng không thúc giục con kết hôn, nhưng yêu đương và mở rộng đời sống xã hội cũng không phải là điều xấu. "

"Giám đốc Lâm, danh tiếng của anh ta cũng không kém gì ông. Ông giới thiệu một người như vậy cho tôi?"

"Nói chuyện không có tôn ti trật tự gì cả."Lâm Diễn Đức bất mãn nói.

Lâm Tri Dịch cười nói: "Không, anh ta không bằng ông, ngày xưa ông diễn còn giỏi hơn anh ta, diễn đến mức mọi người cho rằng ông rất trung thực, thật lòng yêu mẹ tôi. Ở điểm này, Trần Ngạn Lãng quả thật kém xa ông.

"Con..."

"Trần Ngạn Lãng sẽ không chấm dứt hợp tác, Từ Dương sẽ phụ trách, ông không cần gây rối ầm ĩ với tôi. Sao nào, thấy nghi ngờ về thân thế của đứa con Alpha kia nên nới chuyển sự chú ý qua cho tôi à?"

"Con nói bậy cái gì đấy?" Lâm Diễn Đức bị chọc trúng chỗ đau, ông ta tức giận đập mạnh vào bàn của Lâm Tri Dịch, "Tri Văn là con ruột của cha, là em của con đấy!"

"Tốt thôi, tôi không phủ nhận." Lâm Tri Dịch khinh thường liếc nhìn Lâm Diễn Đức, nhếch khóe miệng: "Giám đốc Lâm, ông cũng đưng mơ tưởng đến 15% cổ phần mà mẹ tôi để lại cho tôi, tôi thà cướp Đinh thắng đi hoặc quyên góp hết cho từ thiện chứ không muốn đưa cho ông dù chỉ một cắc."

Sắc mặt Lâm Diễn Đức xanh mét, ông ta chỉ vào Lâm Tri Dịch tức giận nói: "Con cho rằng hiện tại con đang thảnh thơi, muốn làm gì thì làm sao? Con trai, con thật giống như mẹ con, con chỉ có vẻ ngoài mạnh mẽ mà thôi, con cho rằng bản thân mình không có bất kỳ vướng bận gì sao? Không hề có bất kỳ một điểm nào?"

Lâm Tri Dịch nhận ra ý nghĩa trong lời nói của Lâm Diễn Đức, cậu đột nhiên đứng dậy, "Ông nói cho rõ ràng!"

Sắc mặt Lâm Diễn Đức rất hung dữ, nhưng lại dùng giọng điệu yêu thương đáp lại, "Chuyện đã qua thì cứ để nó qua, cha không muốn con phải đau lòng."

Đôi mắt của Lâm Tri Dịch đỏ bừng, cậu vội vàng nói: "Lâm Diễn Đức, xin ông nói cho rõ ràng!"

"Nhìn xem, con lúc này giống hệt Cố Niệm."

Lâm Diễn Đức mỉm cười gật đầu, sau đó quay người rời đi, Lâm Tri Dịch nắm chặt tay, đầu ngón tay đâm vào lòng bàn tay anh, đau.