Hôm Nào Cũng Muốn Trộm Nhóc Con Omega

Chương 21

Chu Hoài Sinh mỉm cười gắp dưa chua bỏ vào bát cháo của Quyển Quyển, sau khi ăn sáng xong, Chu Hoài Sinh để bát đĩa đã rửa sạch và đũa vào tủ rồi bắt đầu thu dọn đồ đạc. Lâm Tri Dịch nhìn anh bỏ bảy tám cái sủi cảo chiên còn thừa buổi sáng vào trong hộp cơm trưa, sau đó đổ nước ấm vào bình giữ nhiệt, vặn nắp rồi đặt hộp cơm lên chiếc ghế đẩu cạnh cửa.

Lâm Tri Dịch mặc áo khoác vào, giả vờ không quan tâm hỏi: "Trưa nay anh ăn cái đó à? Có đủ không đấy?"

Chu Hoài Sinh ngồi xổm ở bên bàn cà phê tìm thuốc cho Quyển Quyển, nghe vậy, anh ngẩng đầu lên đáp: "Đủ."

Anh ghi chú liều lượng thuốc, cho vào một túi nhựa nhỏ rồi nói: "Quyển Quyển nhớ uống thuốc."

Anh đưa túi nhựa cho Lâm Tri Dịch: "Làm phiền cậu rồi."

Lâm Tri Dịch nhận lấy.

"Còn nữa," Chu Hoài Sinh có lẽ cảm thấy mình đã nói quá nhiều, vẻ mặt có chút áy náy, "Tôi biết nơi cậu dẫn thằng bé đến nhất định rất cao cấp và sạch sẽ, nhưng một số góc của khu vui chơi hoặc những nơi bụi bặm vẫn rất phiền phức, vẫn là làm phiền cậu cố gắng đừng để thằng bé tiếp xúc mấy chỗ đó."

"Biết rồi."

Quyển Quyển đưa tay muốn Chu Hoài Sinh ôm, Chu Hoài Sinh ngồi xổm xuống dặn dò bé: "Con nhớ ngoan ngoãn nghe lời chú."

Quyển Quyển gật đầu, "Cha không đi ạ?"

"Cha phải đi làm rồi."

Quyển Quyển im lặng ôm cổ Chu Hoài Sinh, Chu Hoài Sinh xoa xoa mái tóc xoăn của bé.

Lâm Tri Dịch gọi tài xế, bảo anh ta lái xe đến đầu hẻm Thạch Phương. Chu Hoài Sinh nghe thấy cậu gọi điện thoại cũng lái xe rời đi trước. Quyển Quyển nắm tay Lâm Tri Dịch, nhìn bóng dáng Chu Hoài Sinh càng ngày càng xa.

Lâm Tri Dịch chọn một khu vui chơi trong nhà quy mô lớn rất cao cấp, sau khi cởi giày và áo khoác, nhân viên đưa họ vào trong. Đây là lần đầu tiên Quyển Quyển đến một nơi lớn như vậy, bé lo lắng ôm lấy Lâm Tri Dịch. Lâm Tri Dịch bảo bé đi xuống chơi bé cũng không dám, Lâm Tri Dịch cũng không gấp gáp, cậu ôm Quyển Quyển đi xung quanh, cuối cùng Quyển Quyển chỉ vào một cái cầu trượt xoắn, nói muốn chơi.

Lúc này Lâm Tri Dịch mới thả bé xuống, Quyển Quyển đứng trên cầu trượt, thử duỗi chân ra, nhưng vẫn không dám, nắm lấy lan can hỏi Lâm Tri Dịch: "Chú, chú sẽ đỡ được con chứ?"

Lâm Tri Dịch dang rộng vòng tay ở dưới cầu trượt, "Chú sẽ đỡ được, Quyển Quyển đừng sợ."

Quyển Quyển lúc này mới yên tâm ngồi xuống, trượt theo cầu trượt xoắn vào trong vòng tay của Lâm Tri Dịch, cười ôm lấy Lâm Tri Dịch.

Sân chơi không có nhiều người lắm, Lâm Tri Dịch đưa Quyển Quyển đi chơi vài trò, Quyển Quyển thích đạp xe đạp trẻ em nhất, Lâm Tri Dịch ở bên cạnh trông bé, đột nhiên điện thoại của cậu rung lên, cậu liếc nhìn Quyển Quyển đang chơi rồi đến một nơi yên tĩnh để bắt máy.

Là Từ Dương gọi: "Tri Dịch, có chuyện gì thế? Tại sao giám đốc Lâm lại cử tôi làm tổng phụ trách cho việc hợp tác với Trọng An?"

"Tôi nói ông ta sắp xếp như thế, gần đây tôi có việc phải làm, vẫn chưa xong việc."

"Có chuyện gì vậy?"

Lâm Tri Dịch không muốn trả lời mà chỉ nói: "Tôi đã đi triển lãm rồi, sắp xếp khá ổn, công việc tiếp theo cứ thực hiện từng bước một, nếu cậu có ý tưởng gì mới có thể nói cho tôi biết."

"Tri Dịch, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?"

"Không có gì, chỉ là tự thưởng cho mình một kỳ nghỉ."

Từ Dương trầm ngâm một lát, "Được rồi, vậy tôi đi làm trước. Vốn dĩ hôm nay tôi định cùng cậu thiếu gia của Trọng An đến nhà máy của họ xem xét, nhưng anh ta nói mình bị bệnh, phải dời lại ngày khác."

Lâm Tri Dịch cười nhạt một tiếng, nhưng cũng không nói nhiều: "Tạm thời làm như vậy đi."

"Được."