Xuyên Nhanh: Bảo Bối Trong Lòng Đại Lão

Chương 45: Thế giới 5 (Tiểu thư Hầu phủ x Thái Tử)

Chương 45: Tiểu thư Hầu Phủ x Thái Tử

Hoàng Cung.

Hôm nay là một ngày vô cùng nhộn nhịp, Hoàng Hậu tổ chức Bách Hoa Yến tìm Thái Tử Phi cho Thái Tử.

Thiên kim tiểu thư con nhà quan lại đến dự đều ăn vận vô cùng lộng lẫy, ai nấy đều muốn ngồi vào vị trí mẫu nghi thiên hạ tương lai này.

Hiện giờ lão Hoàng Đế đang nằm thoi thóp ở trên giường, Thái Tử đã lên nắm quyền từ lâu, chỉ chờ ngày lão Hoàng Đế nhắm mắt xuôi tay là hắn có thể danh xứng với thực – trở thành Hoàng Đế đời kế tiếp.

Thế nên có thể nói vị trí Thái Tử Phi này chính là ước muốn của rất nhiều nữ nhân trong thiên hạ.

Nhưng bọn họ không hề hay biết, ở trong lòng Thái Tử, có một người đã nắm giữ vị trí đó mà không ai có thể lay chuyển được.

Sở Tiêu nhíu mày nhìn qua một vòng bên dưới, sau đó chán ghét quay mặt đi.

Diêm dúa lòe loẹt, chả đâu vào với đâu. Quan trọng nhất là bảo bối của hắn cũng không có ở đây, buổi tiệc này xem như hoàn toàn vô nghĩa.

“Mẫu hậu, chắc người cũng biết người nhi thần muốn là ai, nhi thần tới đây cũng là vì nể mặt người. Mong rằng mẫu hậu sẽ không làm nhi thần thất vọng. Tấu chương vẫn chưa xử lý xong, nhi thần xin cáo lui trước.”

Sở Tiêu đứng dậy, trước ánh mắt mong ngóng của vô số quý nữ, hắn lạnh nhạt trở lại Dưỡng Tâm Điện.

Hoàng Hậu im lặng không nói gì, trong thâm tâm lại khẽ thở dài một hơi.

Xem ra bà không thể giúp được Ly Nhi rồi.



Ở trong căn phòng tràn ngập mùi thảo dược, thiếu nữ nằm ở trên giường, ngơ ngác hỏi mẫu thân của mình:

“Mẫu thân, người nói… con sẽ trở thành Thái Tử Phi?”

Tin tức này giống như sét đánh ngang tai vậy.

“Cô cô của con… Hiện giờ Thái Tử đã nắm toàn bộ quyền hành, cô cô của con cũng không thể làm gì khác…”

Mẫu thân khóc cạn nước mắt. Đứa con gái đáng thương của bà, từ nhỏ đã ốm yếu bệnh tật, bây giờ mới khỏe mạnh hơn một chút thì lại bị bắt gả vào nơi chuyên ăn thịt người đó. Người ta luôn nói chỉ cần vào được Hoàng Cung là sẽ vinh hoa phú quý cả đời, nhưng người làm mẫu thân như bà sao có thể nhẫn tâm nhìn con mình đi vào chỗ chết chứ.

“Mẫu thân không khóc nữa… Nếu đây đã là số phận của con… thì con sẽ chấp nhận nó… Mẫu thân cũng đừng nghĩ tới mấy chuyện kháng chỉ gì đó, đó là tội khi quân, con không muốn vì con mà liên lụy tới gần trăm mạng người của Hầu phủ…”

Tuyết Ly ho khù khụ vài tiếng, cũng không quên an ủi mẫu thân. Trong đầu bất tri bất giác lại nhớ tới con người đáng sợ kia.

Chuyện này phải kể tới rất lâu về trước…

Trước khi vào cung, Hoàng Hậu và mẫu thân Tuyết Ly chính là tri âm tri kỷ của nhau, tình tỷ muội vô cùng thắm thiết. Về sau một người thì vào cung làm Hoàng Hậu, một người lại trở thành chủ mẫu của Hầu phủ, cả hai vẫn thường xuyên gặp mặt trò chuyện.

Cũng không biết là có hẹn trước hay không, năm trước Hoàng Hậu vừa mới sinh ra Thái Tử, thì năm sau tỷ muội của bà đã sinh ra một đứa con gái, đặt tên là Tuyết Ly.

Lần đầu tiên Tuyết Ly và Thái Tử gặp nhau là khi nàng 4 tuổi, còn hắn thì 5 tuổi. Mẫu thân mang nàng tiến cung gặp Hoàng Hậu, trùng hợp Thái Tử cũng đang ở đó.

Lần đầu Sở Tiêu gặp Tuyết Ly, nàng giống như một con búp bê sứ tinh xảo dễ vỡ, trắng trắng mềm mềm, vô cùng đáng yêu, khiến hắn chỉ muốn ôm nàng vào lòng chiều chuộng cả đời. Đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối Sở Tiêu rung động với một người.

Còn Tuyết Ly, lần đầu nhìn thấy Thái Tử, nàng chỉ cảm thấy vị ca ca này trông rất đẹp mắt, nhưng đồng thời nàng cũng cảm nhận được một tia nguy hiểm ở trên người hắn – nó giống như động vật nhỏ đánh hơi trước được sự nguy hiểm vậy. Thế nên Tuyết Ly rất sợ Sở Tiêu. Dù Hoàng Hậu hay mẫu thân của nàng đều nói ca ca rất ngoan, sẽ không bắt nạt nàng, hắn cũng chưa làm điều gì quá đáng, nhưng sâu trong thâm tâm Tuyết Ly vẫn cảm thấy vị ca ca này rất nguy hiểm.

Và trực giác của nàng đã đúng. Trong một lần tiến cung cùng với mẫu thân vào năm 11 tuổi, lúc đó Thái Tử đang học ở Quốc Tử Giám, nàng bèn đi chơi thả diều với Tam Hoàng Tử Sở Hạ.

Lúc ấy nàng đuổi theo con diều không may bị ngã, Sở Hạ đã chạy tới làm đệm thịt cho nàng, trùng hợp bị Thái Tử vừa đi học về nhìn thấy. Lúc ấy hắn cũng không có biểu hiện gì, chỉ mỉm cười đi tới đỡ nàng dậy, rồi cả ba người cùng chơi đùa với nhau.

Nhưng sau đó… thị nữ của mẫu thân tới gọi nàng trở về. Đi được nửa đường, Tuyết Ly lại nhớ ra mình chưa mang con diều về, vì thế đã quay lại chỗ cũ để lấy diều. Nhưng cũng chính vì quyết định này, nàng đã nhìn thấy cảnh tượng mà cả đời này nàng không tài nào quên được!

Tuyết Ly tận mắt nhìn thấy Sở Hạ bị Sở Tiêu đạp một đạp vào giữa ngực, không những thế hắn còn giẫm lên tay của đệ đệ mình, gằn từng tiếng:

“Bàn tay nào của đệ chạm vào nàng ấy?”

Sở Hạ khóc lóc kêu la thảm thiết, nhưng thái giám với cung nữ xung quanh chỉ biết cúi gằm mặt, không dám nói câu gì.

Tuyết Ly cũng không dám lấy diều của mình nữa, nàng vội vàng theo mẫu thân trở về Hầu phủ. Đồng thời sau chuyện đó, sự sợ hãi của nàng đối với Sở Tiêu cũng lên đến đỉnh điểm, cho dù mẫu thân có nói thế nào nàng cũng không dám vào cung thêm một lần nào nữa!