Chương 34:
“Cô gái đang đứng cạnh Nguyệt Hi là ai vậy?”
Doãn Tử Hiên đưa mắt nhìn về phía thiếu nữ mặc váy trắng bên dưới lầu, vẻ mặt không chút thay đổi hỏi trợ lý ở bên cạnh.
“Cô ấy tên là Tô Tuyết Ly, chỉ là một diễn viên hạng B không hề có một tác phẩm nổi trội nào. Vốn danh tiếng đã không cao, nghe đồn còn đắc tội với cao tầng trong công ty, hiện giờ đã bị công ty phong sát. Cô ấy là người bạn mới của tiểu thư, ngài có cần tôi thông báo với tiểu thư tránh xa cô ấy không ạ?”
Trợ lý vô cùng chuyên nghiệp, chẳng mấy chốc đã tìm ra toàn bộ tư liệu.
“Không cần. Bằng mọi cách phải ký được hợp đồng với Tô Tuyết Ly, để Hạ Chanh làm người đại diện cho cô ấy, đồng thời nhường toàn bộ tài nguyên tốt nhất hiện giờ cho bọn họ.”
Doãn Tử Hiên nói xong câu đó bèn bước xuống dưới lầu, bỏ lại trợ lý đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ông chủ vừa nói gì vậy? Bằng mọi giá phải ký được hợp đồng? Doãn thị thiếu diễn viên đến vậy sao? Còn để Chanh tỷ làm người đại diện cho một nữ diễn viên hạng B? Không những thế lại còn nhường toàn bộ tài nguyên tốt nhất hiện giờ cho cô ấy?
Trợ lý hoàn toàn không hiểu nổi ông chủ của mình đang nghĩ gì, nhưng hắn ta là phận làm công, cũng không dám thắc mắc quá nhiều, chỉ có thể nhận mệnh đi làm việc.
Bên dưới lầu, Doãn Nguyệt Hi vô cùng vui vẻ trò chuyện với người bạn mới của mình.
Hôm nay chính là sinh nhật của cô, có mời không ít người trong giới tới tham dự. Nhưng chủ nhân của bữa tiệc lại chỉ trò chuyện với một diễn viên hạng B không có chút tiếng tăm nào, điều này khiến cho không ít quan khách xôn xao.
“Tuyết Ly, cảm ơn cậu hôm nay đã tới tiệc sinh nhật của tớ.”
“Cậu giấu kỹ thật đó, ai mà ngờ cậu lại là tiểu thư nhà họ Doãn chứ?”
Tuyết Ly cười gượng đáp lời. Doãn Nguyệt Hi đúng là che giấu rất kỹ, lúc mới đầu cô còn cho rằng cô ấy chỉ là một người đại diện mới, đang trong giai đoạn thử việc, không hề có bối cảnh gì đặc biệt.
Hai người một người là diễn viên không có một chút tiếng tăm nào, một người lại là một người đại diện mới không có diễn viên nào tin dùng – hoàn cảnh khó khăn như nhau, cả hai không khỏi cảm thấy đồng bệnh tương liên, chẳng mấy chốc đã trở thành bạn tốt, có khó khăn gì cũng chia sẻ cho nhau.
Nhưng Tuyết Ly không ngờ rằng cô bạn mới của mình lại là tiểu thư của tập đoàn Doãn thị - tập đoàn lớn số một cả nước hiện giờ.
Sự chênh lệch quá lớn khiến cô cảm thấy vô cùng áp lực. Bọn họ vốn không phải hai người cùng thế giới, chắc chắn sẽ không thể nào làm bạn được.
“Cậu sao vậy, lúc tớ khó khăn không phải cậu luôn ở bên cạnh tớ sao, tại sao bây giờ khi biết tớ là tiểu thư nhà họ Doãn, cậu lại muốn xa lánh tớ. Tớ không đồng ý!”
Doãn Nguyệt Hi phồng má nói. Trước giờ có rất nhiều người muốn làm bạn với cô, nhưng đều là vì thân phận tiểu thư nhà họ Doãn, đôi lúc Doãn Nguyệt Hi còn cảm thấy, nếu không nhờ thân phận cao quý này, có lẽ đám người đó còn khinh thường không thèm liếc nhìn cô lấy một cái ấy chứ.
Khó khăn lắm mới tìm được một người bạn thật lòng với mình, nhưng lại vì thân phận khác biệt mà xuất hiện sự xa cách, tất nhiên Doãn Nguyệt Hi sẽ không để điều đó xảy ra.
“Cậu không cần phải lo lắng bất cứ điều gì cả. Chúng ta sẽ mãi mãi là bạn tốt! A… Anh hai.”
Doãn Nguyệt Hi trông thấy một bóng dáng quen thuộc, bèn nắm lấy tay Tuyết Ly đi về hướng đó.
“Anh hai… Giới thiệu với anh, đây là Tuyết Ly – người bạn thân nhất của em!”
Tuyết Ly có chút ngại ngùng nhìn về phía thiên tài trong giới kinh doanh, tổng giám đốc của Doãn thị hiện giờ - Doãn Tử Hiên.
Cả đời này cô cũng chưa từng nghĩ đến việc có một ngày mình sẽ đứng trước mặt một người có quyền có thế như hắn.
Chẳng qua không biết có phải là ảo giác của Tuyết Ly hay không, cô luôn cảm thấy ánh mắt của người nọ khi nhìn mình có gì đó không đúng lắm.
“Rất hân hạnh được gặp Tô tiểu thư, chắc khoảng thời gian trước Nguyệt Hi làm phiền em lắm nhỉ.”
Doãn Tử Hiên vô cùng lịch thiệp đưa bàn tay ra, còn không quên trêu đùa em gái mình một câu.
“Rất hân hạnh được gặp Tổng giám đốc Doãn. Có làm phiền gì đâu ạ, đều là bạn bè với nhau mà.”
Tuyết Ly cười gượng đáp lại một câu, có chút sợ sệt bắt tay với hắn. Nhưng ngay lúc cô định rụt tay về, người nọ lại nắm chặt lấy tay cô.
“Sau này Nguyệt Hi còn phải nhờ em chiếu cố nhiều hơn, tính nó trẻ con, lại còn hay dỗi, nên cũng chẳng có mấy người bạn. Nếu em đã là bạn tốt của Nguyệt Hi, thì cũng coi như là em gái của anh. Có việc gì cần giúp đỡ thì cứ tới tìm anh.”
Doãn Tử Hiên mỉm cười nói, sau đó nhẹ nhàng buông tay cô ra.
Doãn Nguyệt Hi đứng bên cạnh thì hai mắt như bừng sáng.
Đây là lần đầu tiên cô thấy anh trai mình nói nhiều như vậy! Không phải trước đây anh ấy không hề quan tâm đến bạn bè của cô sao? Tại sao bây giờ lại đột nhiên quan tâm đến Tuyết Ly như thế, lại còn cái gì mà “cũng coi như là em gái của anh”, chẳng nhẽ…
Chậc chậc, có lẽ vẫn cần phải quan sát nhiều hơn. Doãn Nguyệt Hi nheo mắt nhìn hai người.
Còn Tuyết Ly thì lại có chút thụ sủng nhược kinh, cô không ngờ Doãn Tử Hiên lại dễ nói chuyện như vậy. Nhưng cảm giác bất an vẫn luôn trực trào trong lòng, ngầm ám chỉ cô phải tránh xa người này.
Sau khi trò chuyện với hai người xong, Doãn Tử Hiên bèn đi cảm ơn các quan khách một lượt, sau đó mới trở lại phòng. Hắn cũng không phải là người thích sự ồn ào, nếu không phải hôm nay là sinh nhật của em gái, có lẽ hắn sẽ không bao giờ xuất hiện ở mấy buổi tiệc ồn ào như thế này.
“Tổng giám đốc Doãn đẹp trai quá!”
“Nghe nói anh ấy vẫn còn độc thân đấy.”
“Thật vậy sao? Tớ muốn trở thành bạn gái của anh ấy!”
“Đừng có nằm mơ giữa ban ngày nữa, trước giờ tổng giám đốc Doãn chưa từng tiếp xúc với phụ nữ. Ngay cả thư ký của anh ấy cũng là con trai đó.”
“Chẳng nhẽ anh ấy là gay?”
“Cũng không phải là không có khả năng…”
Sau khi Doãn Tử Hiên rời đi, xung quanh lập tức truyền tới tiếng xì xào bàn tán của các tiểu thư hào môn khác.
Tuyết Ly có chút cạn lời. Rồi lại bắt đầu suy nghĩ, nếu hắn là gay thì sao?
Cô đột nhiên cảm thấy sự bất an trong lòng đã giảm đi đôi chút.
Thật kỳ lạ!