Đương Vai Ác Bị Cá Mặn Tác Giả Kiều Dưỡng

Chương 35: Bỗng trong lòng như đã từng có cố nhân (5)

Thầm Yến nhẹ nhàng cười ra tiếng, hắn cũng không có nói tiếp. Nhưng thật ra Thẩm Tê Nhu cảm thấy lời này hỏi ra tới rốt cuộc có vài phần xấu hổ.

Hắn khi đó có bao nhiêu khổ sở thì trên thế giời này cô là người rõ ràng nhất.

Cảnh diễn này Thầm Yến không cho cô đi vào theo, chỉ bảo cô ở bên ngoài chờ đợi.

Vừa lúc, cảnh diễn này cô cũng không muốn nhìn, miễn cho thấy rồi bản thân lại bi thương.

Thẩm Tê Nhu đang hết sức nhàm chán thì phát hiện Giang Sắc đã gửi cho cô rất nhiều tin tức.

Đại khái là nhắc tiến triển của đoàn làm phim đoạn thời gian trước. Khi đó đại bộ phận các suất diễn đều đã được quay chụp nhưng trên đường, Vân Mộ bị tai nạn giao thông không phải thực nghiêm trọng, những suất diễn nam chủ thực sự rất quan trọng nên cả đoàn làm phim đành phải đình công.

Thầm Yến chưa bao giờ nhắc qua chuyện này với cô, nghĩ đến đoạn thời gian đoàn làm phim đình công kia, hắn vẫn luôn bồi bên cạnh chính mình, trong lòng không khỏi thấy ấm áp.

Giang Sắc muốn cùng cô đàm luận an bài tình tiết kết cục.

Là bộ phim truyền hình sắp được phát sóng thì truyền tải năng lượng là điều cần thiết, huống hồ tà không thể thắng được chính. Thầm Yến là một nhân vật phản diện đứng ở trước chính nghĩa không thể không cúi đầu.

Cũng vì thế mà Giang Sắc đã cùng Giang đạo diễn cãi nhau thật lâu. Bởi vì cô ấy thật sự quá mức thiên vị vai ác, đặc biệt khi Thầm Yến xuất hiện trước mắt cô, cô càng thêm kiên định nhiệt tình yêu thương đối với nhân vật này.

Cô ấy có rất nhiều ý tưởng cùng với nguyên tác không mưu mà hợp.

Mà đạo diễn vẫn luôn không đồng ý.

Cô ấy nằm mơ cũng không nghĩ đến có thể gặp được Thẩm Tê Nhu ở đoàn làm phim, lúc này mới thêm wechat.

Thẩm Tê Nhu nhìn thấy mấy tin tức này mà châm chước một lát.

Lúc trước cô ở trên weibo viết một cái chuyện xưa về thời không song song, nhưng là kết cục vui mừng đối với《 Thầm sương 》vẫn là thấy thiếu thiếu cái gì đó.

Mà độc giả khi đọc từng chữ trong《 thầm sương 》đều sẽ liên tưởng đến tuyết đêm, bông tuyết tung bay hoành hành đến tận cốt tủy.

Đau lại không hoàn toàn đau, lạnh lại không phải hoàn toàn lạnh, nhưng đánh vào lòng người lại là bi.

Tất cả các phân đoạn trong nguyên tác một chữ cũng không được thiếu, mà Thầm Yến người này cơ hồ không có cách nào tẩy trắng cho nên Giang Sắc mới bị đẩy vào cái tình huống khó.

Nếu viết kết cục là cái chết cho nhân vật Thầm Yến này thì cô lại không bỏ được.

- Nếu quá khó không đưa ra được quyết sách thì không bằng chọn kết cục mở đi, hoàn thành cốt truyện cuối cùng.

Thẩm Tê Nhu đánh lại xóa, xóa lại đánh, cuối cùng cũng phát ra một đoạn tin nhắn thoại.

Đã chết nhưng lại không hoàn toàn chết.

Có thể ở tại kết cục cho Thầm Yến một cái tình tiết an bài, làm hắn biến mất trước mắt người xem, nhưng là từ trong dấu vết để lại có thể cảm nhận được hắn thật sự từng tồn tại ở hậu thế.

Mà tình tiết này nhất định phải đủ bi, bi đến mức đủ để tẩy trắng nhân vật này.

Thẩm Tê Nhu biết được điểm dừng, Giang Sắc sẽ minh bạch.

Quả nhiên, ngay sau đó Giang Sắc gửi tới một cái meme biểu tình bừng tỉnh đại ngộ. Cô ấy lại dò hỏi ý kiến của Thẩm Tê Nhu, tỷ như chỗ nào cần sửa lại, hỏi Thẩm Tê Nhu sửa lại thế nào.

Không thể không nói, thân là một biên kịch nổi danh, Giang Sắc xác thực danh bất hư truyền. Cô ấy không chỉ có một khuôn mặt đẹp hơn so với rất nhiều diễn viên, lại có được một tâm tư cực kì kín đáo.

Những chỗ được sửa tinh diệu làm Thẩm Tê Nhu rất tán thưởng.

Đoàn làm phim này hẳn cũng không giàu có, thậm chí coi như nghèo, ảnh hưởng của hiệu ứng cũng đặc biệt ba xu. Nhưng chính là từ đạo diễn, biên kịch đến lớn lớn bé bé diễn viên, nhϊếp ảnh gia, người hóa trang, tạo hình cũng nghiêm túc không thôi.

Bỗng Thẩm Tê Nhu như nhìn thấy sự dịu dàng của thế giới này.

Mà hết thảy những điều này đều là Thầm Yến cho cô. Theo lí thuyết quyển sách này của cô mới kết thúc không lâu, mặc dù bạo hỏa, tranh luận lại lớn những cũng không có khả năng mới kết thúc liền bán bản quyền.

Cô không biết Thầm Yến dùng biện pháp gì nhưng cô chính là biết tất cả hết thảy đều là từ hành động của Thầm Yến mà có được.