Tổng cộng có hai cái video, vừa mở lên liền biết là video Lý Tử Huy cùng tài xế Phương Đông Mậu bị gϊếŧ.
Trong video, Triệu Nguyên Uy so với bình thường có chút khác, hai tròng mắt lãnh đạm bị sát ý điên cuồng che lấp. Trên gương mặt tuấn mỹ trở nên vô cùng vặn vẹo.
Mỗi một dao đâm lên người Đông Phương Mậu giống như muốn trút giận mà đâm sâu vào trong cơ thể của ông ta.
Máu tươi văng lên trên mặt hắn, làm cho hắn thoạt nhìn như ác quỷ đến từ địa ngục.
Video này hình như là do người nào đó quay lén nhưng vẫn có thể nhìn rõ tên gϊếŧ người là Triệu Nguyên Uy.
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của người tài xế, mọi người đều cảm thấy vô cùng phẫn nộ hận không thể xông vào phòng thẩm vấn hung hăng đánh Triệu Nguyên Uy một trận.
Cuối cùng mọi người vẫn nhịn xuống, tiếp tục mở đoạn clip thứ hai lên.
Mở đầu đoạn clip là Triệu Nguyên Uy và Lý Tử Huy đang đối mặt giằng co, không biết cậu ta nói gì đó với Triệu Nguyên Uy, biểu tình thoạt nhìn rất tức giận.
Thậm chí còn muốn ra tay đánh Triệu Nguyên Uy, lại bị hắn né được. Chỉ thấy Triệu Nguyên Uy cong môi nở nụ cười, đáy mắt là một mảnh lạnh băng sau đó lấy ra một con dao sắc bén lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tay hướng tới mặt Lý Tử Huy đâm đến.
Tiểu Lý không ngờ Triệu Nguyên Uy sẽ hành động như vậy, sắc mặt tái nhợt ôm lấy cổ, máu tươi không ngừng theo kẽ bàn tay chảy ra.
Triệu Nguyên Uy thong thả đi qua, đâm thêm một dao vào bụng cậu.
Tiểu Lý nhất thời quỳ rạp xuống, sau đó thân thể từ từ ngã xuống, thân thể run rẩy vài cái.
Triệu Nguyên Uy ngồi xổm trước mặt cậu ta, cầm dao thuần thục đánh gãy tay, chân của cậu.
Lúc này Lý Tử Huy vẫn còn ý thức.
Những đồng bạn của Tiểu Lý không dám nhìn tiếp.
Bỗng nhiên ở chỗ cầu thang trong góc video xuất hiện một người đàn ông gầy yếu, người đó chính là Dương Ngôn Tuấn .
Trông thấy Dương Ngôn Tuấn chân bị đeo xích sắt, sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ la lên.
Tiếng la sợ hãi của cậu làm cho Triệu Nguyên Uy chú ý đến, hắn chậm rãi đứng dậy, bước tới bên Dương Ngôn Tuấn . Vươn đôi tay dính đầy máu vuốt ve cánh môi cậu.
Trong video, Triệu Nguyên Uy lạnh mặt kề tai Dương Ngôn Tuấn nói gì đó. Sau đó đè người cậu xuống, màn hình tối đen.
Trần Vỹ Dương nhận được hai video tất nhiên đã xem qua, anh cực kỳ tức giận mắng: “Tên này chết ngàn lần cũng không đủ.
Tô Nhạc ở bên cạnh cũng thở dài một hơi, khó trách Dương Ngôn Tuấn lại kháng cự đoạn ký ức kia như vậy.
Trong cả hai đoạn video, nhờ có sự xuất hiện của xích sắt cũng đủ để cảnh sát khởi tố Triệu Nguyên Uy.
Tin tức này vừa phát ra, trên mạng liền dậy sóng.
Dù sao Triệu Nguyên Uy cũng là hình mẫu lý tưởng của nhiều người. Không nghĩ tới tổng tài lạnh lùng, giàu có như Triệu Nguyên Uy lại là sát thủ liên hoàn, hơn nữa còn kẻ cầm tù phi pháp.
Để tránh làm bị thương Tiểu Kỳ, cảnh sát đã liên hệ với cảnh sát nước ngoài đưa cô bé thoát khỏi sự kiểm soát, đồng thời còn bắt những người quản lý do Triệu Nguyên Uy phái theo.
Đối với phong ba bên ngoài, Dương Ngôn Tuấn hoàn toàn không biết gì cả. Mỗi ngày đều lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm mặc không nói một lời.
Ánh mặt trời chiếu lên khiến gương mặt gầy gò của cậu càng thêm tái nhợt, yếu đuối.
Tô Nhạc đẩy cửa ra, Dương Ngôn Tuấn nhìn qua rồi bước đến.
Thấy Trần Vỹ Dương ở phía sau, trên mặt liền hiện lên vẻ cảnh giác.
“Trông tôi đáng sợ lắm sao?” Vẻ mặt Trần Vỹ Dương trở nên xấu hổ. Nhưng anh ta là người ngay thẳng nên cũng không nói gì thêm.
“Đừng sợ. Nhìn xem ai đến thăm cậu này.” Tô Nhạc đẩy Trần Vỹ Dương sang một bên, để lộ cô gái nhỏ ở sau lưng.
Dương Ngôn Tuấn trên mặt sửng sốt, ngây người nhìn con gái của mình.
“Ba ba!” Tiểu Kỳ cao hứng nhào vào lòng Dương Ngôn Tuấn .
“Ba ơi, con rất nhớ ba.” Tiểu Kỳ làm nũng nói.
Dương Ngôn Tuấn sực tỉnh lại, lộ ra vẻ mặt ôn nhu, vuốt vuốt đầu Tiểu Kỳ nói: “Tiểu Kỳ, sao con lại xuất hiện ở đây?”
“Là chú cảnh sát mang con đến.” Tiểu Kỳ nghe ba ba hỏi liền chỉ vào Trần Vỹ Dương nói.
“Cảm ơn cậu đã đưa bé đến đây.” Dương Ngôn Tuấn cười nói cảm ơn.
“Không có gì, cậu yên tâm. Triệu Nguyên Uy đã bị phán tử hình, về sau cậu sẽ….” Trần Vỹ Dương ngượng ngùng cười nói. Còn chưa nói xong đã thấy sắc mặt Dương Ngôn Tuấn thay đổi, biểu tình có chút không dám tin mà nhìn đến.
“Anh nói cái gì?! Sao Triệu Nguyên Uy lại bị phán tử hình, có phải các người đã hiểu lầm gì không?” Dương Ngôn Tuấn có chút mất khống chế chất vấn.
Tô Nhạc không kịp ngăn Trần Vỹ Dương lại. Trần Vỹ Dương nhíu mi nói: “Hắn đã gϊếŧ nhiều người như vậy, chúng tôi làm gì có hiểu lầm gì chứ? Chúng cớ đầy đủ, hắn không có cơ hội thoát được.”
“Anh đừng có nói bậy, Nguyên Uy làm sao có thể làm bị thương người vô tội. Những người đó đều là sâu mọt nguy hại cho xã hội. Nguyên Uy không có làm gì sai cả!” Dương Ngôn Tuấn phản bác nói.
“Cậu đã bị hắn tẩy não rồi.” Trần Vỹ Dương cố gắng nén cơn tức giận.
Tiểu Kỳ ở trong lòng cậu, mê man nhìn hai người cãi vả. Cô bé không hiểu tại sao ba lại vì người xấu mà cãi nhau với chú cảnh sát. Cô bé nắm lấy tay áo của cậu, thay Trần Vỹ Dương nói chuyện: “Ba ba, ba hiểu lầm rồi. Chú cảnh sát là người tốt, chú Triệu mới là người xấu.”
“Tiểu Kỳ, con sai rồi. Đó là cha của con. Con không thể nói hắn như vậy!” Dương Ngôn Tuấn vẻ mặt âm trầm nói.
Tiểu Kỳ bị hoảng sợ, không dám nói gì nữa.
Bé cảm thay ba ba đã thay đổi rồi, tính tình giống như chú Triệu vậy.
Cuối cùng vẫn nhờ Tô Nhạc đến giảng hòa, đưa Tiểu Kỳ cùng Trần Vỹ Dương rời khỏi.
Dương Ngôn Tuấn thu lại biểu tình phẫn nộ trên mặt, hỏi hệ thống tình huống hiện tại của Triệu Nguyên Uy thế nào.
Hệ thống trả lời, Triệu Nguyên Uy định vượt ngục.
Vượt ngục? Dương Ngôn Tuấn cảm thấy thật thú vị, xem ra Triệu Nguyên Uy vẫn chưa chịu từ bỏ.
Ban đêm, trong phòng bệnh không còn tiếng động.
Màn đêm bao trùm cả phòng bệnh, một vị khách không mời mà đến lẻn vào trong. Thân thể cao lớn đứng im bên giường Dương Ngôn Tuấn .
Dương Ngôn Tuấn cảm giác được một ánh mắt nóng bỏng nhìn mình. Cậu chậm rãi mở mắt, nhìn thấy một người đàn ông đang đứng nhìn chằm chằm mình. Dương Ngôn Tuấn cố đem tiếng thét chói tai ép xuống.
“Nguyên Uy, là anh sao?” Dương Ngôn Tuấn có chút vui mừng nói.