“Tôi đã bỏ khăn trải giường vào máy giặt rồi, buổi chiều cậu có muốn ra ngoài không?”
“Không biết, xem tình huống.”
Thành Hựu không có kế hoạch nào, phải xem có người hẹn cậu ra ngoài không.
“Vậy chiều nay không cần ra cửa đi, hôm nay nhiệt độ cao, bên ngoài quá nóng, cậu ở nhà chờ tôi, tôi đi vứt ra một chút rồi mua đồ ăn về cho cậu, sau đó đem khăn trải giường đi phơi.”
Giọng nói của Tống Cẩm Trình ôn hoàn, khiến người ta cảm thấy hắn đang thương lượng mà không phải ra lệnh, nhưng lại không thể cự tuyệt.
“Được, cậu đi đi.”
Thành Hựu gật gật đầu, cậu nằm liệt trong phòng điều hòa, xoa xoa cái eo đau nhức của mình.
Tuy rằng năng lực khôi phục của cậu không tệ lắm, nơi được bôi thuốc cũng không khó chịu lắm, nhưng cơ bắp vẫn hơi đau nhức. Thành Hựu nghỉ ngơi trong chốc lát rồi bò dậy từ trên giường bật máy tính lên.
Khi Tống Cẩm Trình trở về thì thấy Thành Hựu đang điên cuồng gõ bàn phím.
“Đệt mọe, tức chết ông đây.”
Tống Cẩm Trình buông túi đi trong tay xuống rồi đi qua.
“Mạng quá lag.”
Đây là nguyên nhân Thành Hựu không thích chơi game ở nhà, mạng quá lag không thể so với tiệm net được.
“Tôi nhìn xem.”
Tống Cẩm Trình tiếp nhận con chuột trong tay Thành Hựu, hắn nhìn bộ định tuyến ip một chút, mở trình duyệt nhập địa chỉ ip rồi vào giao diện DHCP.
“Có ba cái username lạ, cho nên mạng nhà cậu mới bị lag.”
“Đệt, có người bắt mạng nhà tôi?”
“Đúng vậy.”
“Khó trách lag như vậy, trước đó tôi còn cho rằng tín hiệu trong nhà không tốt, máy cũng lâu rồi, nhưng mà cậu cũng rất lợi hại nha.”
“Rất đơn giản tôi giúp cậu hạn chế một chút.”
“Được.”
Tống Cẩm Trình chuyên chú nhìn màn hình, lạch cạch gõ phím tiến hành hạn chế internet.
Thành Hựu nhìn cái trán và mồ hôi trên chóp mũi Tống Cẩm Trình, không biết vì sao đáy lòng cậu đột nhiên lên men phát trướng.
“Đã chuẩn bị tốt, cậu thử xem có còn lag không?”
Tống Cẩm Trình nói khiến Thành Hựu hoàn hồn, cậu click vào giao diện trò chơi, phát hiện tốc độ cắt rất lưu sướиɠ, tốt hơn vừa rồi rất nhiều.
“Lợi hại.”
Tống Cẩm Trình cười cười, bởi vì được Thành Hựu khích lệ nên nụ cười của hắn còn xán lạn hơn bình thường.
“Tôi mua đồ ăn rồi, lại đây ăn đì.’
Tống Cẩm Trình bắt đầu đặt hết hộp lên bàn cơm rồi bắt đầu mở ra, mùi đồ ăn lập tức bay khắp phòng.
“Mua nhiều như vậy, hai người chúng ta ăn hết sao?”
“Có một số hộp không phải đồ ăn.”
Hai hộp cơm, ba hộp đồ ăn, còn có một hộp canh và một hộp trái cây bày tràn đầy bàn ăn.
“Thịt bò, xá xíu, khoai tây thái sợi và cà tím thịt nguội, không biết cậu có thích ăn không, nếu cậu không thích thì chúng ta có thể gọi lại.
Vẻ mặt Tống Cẩm Trình có chút thấp thỏm, Thành Hựu đột nhiên túm hắn lại, sau đó hơi thô lỗ lau hết mồ hôi trên mặt hắn đi.
“Ông đây lại không phải là con gái, cũng không kén cá chọn canh, cậu không cần phải như vậy.”
Thành Hựu còn chưa đối xử tinh tế với bạn gái lúc trước của mình như vậy, vẫn luôn quảng cáo rùm beng bản thân là học sinh nam cực kỳ có hương vị đàn ông, được người đối xử như vậy thì quá mất tự nhiên.
Tống Cẩm Trình thấy lỗ tai đỏ ửng của Thành Hựu thì đưa tay lên chạm chạm.
“Cậu là người tôi thích, cho nên tôi cảm thấy như vậy rất bình thường không liên quan đến giới tính.”
Tống Cẩm Trình cũng không cho rằng Thành Hưu kiều kiều mềm mại cần được che chở, mà là hắn thích cậu, cho nên muốn đối xử tốt với cậu một chút, đây là chuyện rất bình thường không phải sao.