Sân thể dục của trường không có đèn nên đường chạy của sân chỉ lờ mờ ánh sáng của các tòa nhà xung quanh, ban đêm có rất ít học sinh đến đây, mọi người đều chọn đến sân bóng rổ có đèn sáng chơi.
Vì vậy sân thể dục này đã trở thành thánh địa hẹn hò của các đôi trẻ sau những buổi tối tự học.
Lúc này Tô Đào và Hứa Sâm đang ở đây, ngồi ở giữa sân thể dục.
Bãi cỏ trên sân thể dục tuy là giả nhưng cũng có chút châm chích, dù sao thì đồng phục nữ sinh ở Vân Thủy đều là váy ngắn, khi ngồi xuống không thể đệm hết mông, qυầи ɭóŧ mỏng không thể che chắn khiến cỏ giả đâm vào tiểu huyệt có chút ngứa.
Hứa Sâm ném chiếc ba lô chỉ có hai cuốn sách xuống đất sau đó ngồi lên cặp sách, lại kéo Tô Đào ngồi vào lòng mình, hai người câu được câu không trò chuyện với nhau.
Một lúc sau, Tô Đào liền không ngừng di chuyển mông của mình, điều này làm cho côn ŧᏂịŧ của Hứa Sâm bỗng nhiên cứng lên.
Vốn dĩ mục đích đến sân thể dục không phải để tán gẫu, tiểu huyệt của Tô Đào đang cọ sát côn ŧᏂịŧ cứng ngắc của Hứa Sâm qua một lớp qυầи ɭóŧ mỏng manh, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra làm ướt qυầи ɭóŧ, sau đó lại làm quần tây của Hứa Sâm bị ướt.
Hứa Sâm đưa tay hướng đế tiểu huyệt của cô sờ qua một vòng, ngón tay lập tức ươn ướt, cậu nhếch mép cười nói "tao hóa" sau đó bàn tay luồn vào trong làn váy của Tô Đào, cách lớp qυầи ɭóŧ bắt lấy âm đế nhào nặn.
Sự nhào nặn âm đế khiến tiểu huyệt của Tô Đào càng ngứa hơn, cô chỉ hận không thể để cậu đưa toàn bộ tay vào trong, mông đưa đẩy kịch liệt, dâʍ đãиɠ không thể tả.
"Mau đùa bỡn tiểu huyệt của em, ngứa quá, hung hăng đùa bỡn nó đi."
Hứa Sâm nhướn mày, sau đó vặn qυầи ɭóŧ của cô thành một sợi dây bó chặt tiểu huyệt ẩm ướt, kéo rồi lại buông, cứ như vậy lặp đi lặp lại, tiểu huyệt đang co rút hút sợi dây qυầи ɭóŧ vào trong, vải dệt thô ráp ma sát khiến dâʍ ŧᏂủy̠ chảy không ngừng.
Hứa Sâm sờ sờ, cảm nhận được da^ʍ huyệt muốn nuốt qυầи ɭóŧ vào trong thì thì thầm bên tai cô: "Đúng là tao hóa."
Tô Đào muốn cậu nói nhiều hơn, càng nói cô càng hưng phấn, Hứa Sâm cũng rất hiểu cô, không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô bằng lời nói.
"Muốn bị thao đến vậy sao?"
"Ưm ~ muốn côn ŧᏂịŧ lớn dùng sức thao tiểu huyệt, để mọi người trên sân bóng rổ tới vây xem, nhìn côn ŧᏂịŧ lớn hung hăng thao tiểu huyệt của em, thao tới mức tiểu huyệt phun dâʍ ŧᏂủy̠ phun nướ© ŧıểυ ~"
"Tiểu huyệt tao hóa như vậy, rốt cuộc phải cần bao nhiêu côn ŧᏂịŧ lớn mới có thể thỏa mãn em đây?"
Hứa Sâm cắm hai ngón tay vào trong lỗ, đẩy mở từng lớp nếp gấp và đào sâu vào, tiểu huyệt bị chơi đùa, giọng điệu của Tô Đào nhũn ra: “Một cái cắm vào trong tiểu huyệt, một cái cắm vào cúc huyệt, một cái vào miệng, em, còn muốn mỗi tay nắm một cái~ "
Hứa Sâm tưởng tượng đến cảnh cô nói, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tăng tốc độ di chuyển của tay, cậu cắm mạnh vào tiểu huyệt Tô Đào, ngóng tay cong cong không ngừng đào dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong ra.
"Thật sự là tao hóa, một phút không được thao là không yên ổn, phải sắp xếp mấy chục mãnh nam dùng côn ŧᏂịŧ lớn thay phiên thao em thì mới có thể làm em thỏa mãn."
Tô Đào bị cậu làm cho duỗi thẳng chân, ngón chân không ngừng co quắp lại, hiển nhiên là sắp đạt cao trào: "A...nhanh lên..em sắp đạt cao trào...muốn cao trào...dùng lực..."
Hứa Sâm chử thề "mẹ nó" rồi tay tăng nhanh tốc độ, ngón tay không ngừng đâm sâu vào trong, vừa mạnh vừa nhanh, sau đó tiểu huyệt bỗng nhiên co rút lại, ngón tay muốn ra vào cũng vô cùng khó khăn.
Tô Đào căng người, một dòng nước trào ra khỏi hoa huyệt, sau đó âʍ đa͙σ co rút, kẹp chặt hai ngón tay Hứa Sâm vào trong...