Tạ Du nhìn đôi môi đỏ mọng của Phó Ninh Dung, trong đầu lại tràn đầy bộ dáng nàng nằm dưới thân mặc người va chạm, đoạt lấy.
Chỉ nghĩ đến như vậy, hắn sẽ cứng rắn như bàn thạch.
Phong vân xoay vòng, trong đầu Tạ Du đột nhiên hiện ra một ý nghĩ lớn mật, cực kỳ tà ác mà cười cười:
"Không cần phải lo cho ta."
"Tiểu Phó đại nhân luôn luôn thanh cao như vậy, đã từng thử qua bị nam nhân cưỡi chưa?"
Không biết từ khi nào, Phó Ninh Dung đã sớm miễn dịch với lời nói của hắn, vô luận hắn nói gì với nàng, đều sẽ vô ích, giống như một quyền đánh vào bông.
Làm cho khuôn mặt của nàng đỏ bừng như thế này, vẫn là lần đầu tiên sau nhiều năm kể từ lần đó.
Hắn bất ngờ hiện lên phấn khởi trên khuôn mặt của mình.
Học theo Phó Ninh Dung "Thái tử điện hạ", "Thái tử điện hạ" gọi như bình thường, hắn cũng đổi miệng, giống như Phó Ninh Dung, từng câu từng câu trả lời Phó đại nhân nàng.
"Xem phản ứng này của Phó đại nhân, hẳn là có hay không."
Tạ Du có một đôi mắt phượng phong tình, ánh mắt của hắn giờ phút này trần trụi lại lộ liễu, chỉ đơn giản nhìn, là có thể làm cho Phó Ninh Dung không hiểu sao sinh ra một cỗ cảm giác áp bách.
"Trước đó ta đã biết tiểu Phó đại nhân ôn nhuận như ngọc, tính tình ôn hòa, ở nhà nữ nhi cực kỳ được hoan nghênh."
Vốn là một lời khen ngợi người khác, đến trong miệng hắn lại có thêm vài phần ý tứ nói không rõ ràng.
Hắn dừng lại, con ngươi đen kịt quét qua tầm mắt của Phó Ninh Dung từ đầu đến cuối một lần, ngay sau đó liền mở miệng lần nữa:
"Nhưng lúc trước ở trong triều đình đều vô tình được nghe nói rằng, Phó đại nhân kỳ thật ở trong nam tử cũng rất được hoan nghênh. “
"Ngay cả Nhị Hoàng huynh của ta luôn luôn chướng mắt người khác cũng rất ưu ái ngươi."
"Lại nói nữa hắn ta còn không bằng bổn thái tử, bề ngoài giả bộ tốt, không chừng sau lưng có tâm tư lệch lạc với ngươi như thế nào."
"Hoặc là có tâm tư muốn đem ngươi nhốt trong điện của hắn ngày ngày đêm đêm cùng hắn triền miên cũng nói không chừng."
Thái tử điện hạ đang bôi nhọ huynh trưởng bằng ánh mắt thâm trầm, không biết những ý nghĩ kia là đang nói người khác, vẫn là đang nói chính mình.
Phó Ninh Dung nghe được gân xanh trên trán liền nổi lên, trong đầu của hắn ngoại trừ hoang đường vẫn là hoang đường.
Phó Ninh Dung vẫn luôn biết là như thế, nhưng hôm nay hắn lại phát điên như vậy, là muốn bôi nhọ nhị hoàng tử?
"Thái tử điện hạ xin hãy thu hồi lời của ngài, nhị hoàng tử tuyệt đối không phải là người giống như mà ngài nói, xin ngài không lấy tâm độ lòng quân tử của ngài ấy."
Hắn cho rằng ai cũng giống hắn ta sao?
Tạ Du nhướng mày, ánh mắt rơi xuống trên khuôn mặt đầy vẻ oán thầm của nàng.
Nàng là muốn nói "Đừng lấy tâm tiểu nhân độ lòng quân tử" đúng không?
Hắn ta là một kẻ tiểu nhân?
Xem ra lúc này da mặt của nàng đã dày hơn hắn một bậc.