Người phụ nữ ba mắt im lặng một lát, mở miệng nói: “Đây là một trong những phát minh kiệt xuất nhất của nền văn minh chúng tôi, sau khi anh nhắm mắt lại sẽ cảm nhận được.”
Nhắm mắt? Lâm Siêu nghe lời nhắm mắt lại.
Huỵch!
Thân thể của anh đột nhiên chấn động, có một sức mạnh bất ngờ đẩy ngực anh, anh bất giác lùi về sau vài bước, đến khi Lâm Siêu vội vàng mở mắt ra, đập vào mắt chính là… Bức tường trong ngõ nhỏ.
Mình bị đẩy ra ngoài!
Lâm Siêu suýt hộc máu, trí tuệ nhân tạo di tích kiểu gì thế này, thật vô liêm sỉ!
“Tiểu Siêu?” Lâm Thi Vũ chờ ở bên ngoài thấy Lâm Siêu áo quần tả tơi, vội vàng chạy lại xem, lo lắng hỏi: “Em không bị thương chứ?”
“Em không sao hết, chỉ bị rách quần áo thôi.” Lâm Siêu cười với chị cho chị yên tâm.
“Vậy là tốt rồi.” Lâm Thi Vũ thấy trên lưng Lâm Siêu đúng là không có vết thương nào nên tin lời anh.
Phạm Hương Ngữ che miệng cười khẽ, nói: “Chẳng mấy khi mới thấy anh nhếch nhác như vậy, không phải là bị đá ra ngoài đấy chứ?”
Lâm Siêu sầm mặt lại, lườm cô ta một cái, trong lòng anh thấy hơi buồn bực, trí tuệ nhân tạo của di tích này thật vô liêm sỉ, đã tặng đồ cho anh rồi mà lại không đưa cho anh sách hướng dẫn, chẳng lẽ kiếp trước Zeus nhận được cái cây tiến hóa này xong cũng phải tự mình mày mò?
Anh ngẫm nghĩ, từ bỏ ý định xông lại vào trong đó đe dọa, có lẽ mình vừa vào trong đó, người ta đã lại đuổi mình ra luôn rồi.
“Đành phải tự mày mò vậy, dù sao đã có được nó rồi, kiểu gì rồi cũng sẽ biết dùng như thế nào.” Lâm Siêu xoay người qua nói: “Chúng ta đi thôi, em muốn đi làm một chuyện, mọi người đợi ở quanh chỗ phía trước chờ em.”
“Đi săn à?” Lâm Thi Vũ nghe thấy anh định đi, không nhịn được níu chặt góc áo anh lại, nói: “Hiện tại chị cũng là người tiến hóa rồi, dẫn chị đi cùng đi!”
Lâm Siêu thấy chị lưu luyến không rời, xoa đầu chị, nói: “Ngoan nào, em đi một chốc rồi về.”
Lâm Thi Vũ gạt tay anh đi, cau mày nói: “Không được sờ đầu của chị, em tưởng em là anh trai chị đấy à, vì sao không dẫn chị theo? Có phải là rất nguy hiểm không?”
Lâm Siêu nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: “Rất nguy hiểm với chị nhưng không hề gì với em, chị yên tâm đi, chắc chắn em sẽ trở về an toàn.”
“Thế thì… Vậy nói rồi đó, nhất định phải trở về an toàn, ngoéo tay!” Lâm Thi Vũ chìa ngón tay nhỏ ra, nghiêm túc nhìn anh.
Lâm Siêu cười một tiếng, ngoéo nhẹ ngón tay với chị xong, nói với Phạm Hương Ngữ: “Bảo vệ chị tôi cho tốt, với lại nhớ chăm sóc cỏ nhỏ cẩn thận đấy.”
“Biết rồi.” Phạm Hương Ngữ buồn bực đồng ý, cô ta nhận ra, hình như tên xấu xa này kiếm được một vật báu đáng gờm nào đó, hy vọng lật đổ anh ta lại mong manh hơn một chút rồi.
Lâm Siêu vẫy tay gọi chó hoàng kim, chó hoàng kim lập tức hăng hái chạy tới.
Đưa Lâm Thi Vũ về khu vực an toàn xong, Lâm Siêu lập tức dẫn chó hoàng kim đi tới sở thú, chẳng mất bao lâu, họ đã tới được sở thú Long Hải.
Trước cổng vào dành cho khách đi bộ hết sức bừa bộn, có rất nhiều vết máu khô và thi thể quái vật biến dị, trên mặt đất vẫn còn ngổn ngang dấu chân quái vật, rõ ràng là cuộc đại chiến giữa hai con quái vật khổng lồ lần trước đã làm quái vật biến dị khác ở chỗ này sợ hãi bỏ chạy hết.
Lần này, mục tiêu của Lâm Siêu chính là hai con quái vật khổng lồ này!
Vù!
Anh dùng suy nghĩ khởi động cánh rồng cải tạo, lập tức trên lưng anh dang rộng một cặp cánh có bộ lông vũ màu đen huyền, sợi lông vũ cứng như thép, ánh lên màu đen óng dưới ánh mặt trời.
Chó hoàng kim giật mình nhảy lên, suýt thì bỏ chạy thục mạng. Trong tầm hiểu biết của nó, trên người con người hoàn toàn không thể có thứ này, hơn nữa đôi cánh này còn tỏa ra hơi thở rất kinh khủng, cảm giác áp lực tới từ linh hồn này đến hai con quái vật khổng lồ lần trước cũng chưa từng khiến nó cảm thấy như vậy.
Lâm Siêu lườm nó một cái, dặn dò: “Chờ tao ở đây.”
Chó hoàng kim run rẩy, dè dặt gật đầu.
Vù!
Cánh rồng cải tạo trên lưng Lâm Siêu vẫy nhẹ, lập tức tạo nên gió lốc bay lên bầu trời, từ trên không trung nhìn xuống, toàn bộ khu động vật của sở thú thu vào trong tầm mắt, Lâm Siêu bay tới khu sư tử cách gần nhất.
Nhìn quanh một vòng, toàn bộ đồng cỏ và rừng ở khu này không hề có bóng dáng một con quái vật sư tử nào, anh lập tức bay tới chỗ hai con quái vật khổng lồ đánh nhau lần trước, đập vào mắt là một bãi máu khô và một bộ thi thể đã bị ăn sạch chỉ còn trơ khung xương.
Nhìn cấu tạo của bộ xương này thì chắc chắn không giống cá sấu!
Lâm Siêu hơi giật mình, không ngờ kết cục trận chiến giữa hai con vật khổng lồ này lại là một con chết, hơn nữa con bị chết còn là sư tử có dòng máu hoàng kim!
Lâm Siêu lập tức nâng độ cao, bay về phía khu vực đảo cá sấu.
Từ trên cao nhìn xuống, lưới sắt xung quanh đảo cá sấu đều đã bị lật đổ, trên bãi cỏ cá sấu biến dị nằm úp sấp chen chúc với nhau, uể oải phơi nắng, một bộ phận nhỏ đang chậm rãi bò ra ngoài lưới sắt, dường như là đi kiếm ăn.
Còn ở trong hồ nước đen đặc giữa bầy cá sấu, thấp thoáng có một lối đi nhỏ màu vàng kim nhạt chạy xuyên qua toàn bộ hồ nước, trông như lối đi tham quan sở thú xây cho du khách.
Khoan đã!
Lâm Siêu đột nhiên ngẩn ra, lần trước tới đây, trong hồ nước nhỏ này không hề có đường, cho dù có thì chắc khi con cá sấu siêu cấp khổng lồ đó chui lên bờ, chắc nó cũng đã bị phá hỏng hết rồi! Vậy, lối đi nhỏ màu vàng kim nhạt hiện tại là…
Grào!
Anh chưa kịp nhìn kĩ thêm một chút thì hồ nước ở đảo cá sấu bỗng nâng lên một cột nước dạng xòe ô, sau đó nước chảy đi hết, một cái miệng rộng với hàm răng sắc nhọn há lên trời, nhào tới cắn Lâm Siêu!
Vù!
Đầu óc Lâm Siêu phản ứng rất nhanh, cánh vỗ nhẹ một chút, lập tức tăng tốc tối đa, gần như chưa tới 0.1 giây đã nhanh chóng lên tới độ cao gần trăm mét, thoát khỏi cú cắn của cái miệng rộng này!
Chiếc miệng rộng rơi xuống, nước cả hồ dậy sóng, một con vật kinh khủng thời tiền sử từ từ lộ ra trong hồ nước. Nó chính là con cá sấu siêu cấp khổng lồ đó!
Có điều, khác với lần trước là hiện tại kích cỡ của nó to lớn hơn, cao tới gần mười lăm mét, bên ngoài cơ thể có lốm đốm rất nhiều chấm màu vàng kim pha trộn với màu da ban đầu của nó tạo thành màu vàng kim tối!
Lâm Siêu híp mắt lại, không ngờ con cá sấu siêu cấp khổng lồ này ăn hết con sư tử hoàng kim xong lại dung hợp dòng máu hoàng kim của nó, có lẽ không bao lâu nữa nó sẽ hoàn thành lột xác, trở thành một con cá sấu hoàng kim khổng lồ đích thức!
Grào!
Cá sấu khổng lồ há răng nanh ra gào về phía Lâm Siêu, sóng âm chấn động làm lỗ tai anh hơi run lên, nếu là thể chất gấp năm lần trước đây thì bị nó gầm lên ở khoảng cách gần như vậy, chắc anh đã hôn mê rồi, nhưng giờ anh chỉ thấy hơi chói tai mà thôi.
Sau khi đánh lén thất bại, con cá sấu siêu cấp khổng lồ tỏ ra cực kỳ điên tiết, nó vung cái đuôi trông như một con trăn khổng lồ nện xuống nước hồ, làm nước hồ nổi sóng, cuốn hết những con cá sấu biến dị đang nổi bập bềnh dìm xuống đáy nước.
Lâm Siêu cười khẩu, lấy quả bom hố đen trong không gian độc lập ra.
Có ba cách để làm quả bom này phát nổ. Một là đạt tới một lực va chạm nhất định, hai là nung nóng tới nhiệt độ nhất định, ba là dùng “đá cực từ” đập vào nó.
“Tính theo đơn vị trọng lượng hiện tại, phải đạt tới lực va chạm tương đương một tấn để làm nó phát nổ!” Lâm Siêu nắm chặt quả bom hố đen, gân xanh trên cánh tay dần nhô lên, máu chảy rất nhanh, cả cánh tay to lên đáng kể.
Vù!
Dồn hết sức ném một cú!
Bom hố đen giống như một ngôi sao băng màu đen, nện thẳng xuống đỉnh đầu con cá sấu siêu cấp khổng lồ bên dưới.
Cá sấu siêu cấp khổng lồ tức giận há miệng gào lên, không thèm để ý tới quả bom hố đen này, trong mắt nó, đây chỉ là trò kɧıêυ ҡɧí©ɧ của một sinh vật nhỏ bé!