Kiều Dưỡng Phế Vật Xinh Đẹp Ở Mạt Thế

Chương 10.2: Tôi là bạn trai của Tiểu Ngư

Giọng nói của Trần Sở Kiều vô cùng kích động: “Trời ạ Tiểu Ngư! Nếu không phải tớ nhìn thấy bài viết Hướng dẫn thu thập hàng hóa của cậu, hiện tại tớ đã sớm hết lương thực rồi! Cậu không biết đâu, bên ngoài nhà tớ toàn là những thứ kia! Chết tiệt, hôm qua tớ thức đêm chơi game, không thấy được mặt trăng đỏ, ngủ một giấc tới trưa, đột nhiên bị tiếng gõ cửa đánh thức, vừa nhìn qua mắt mèo, trời đất, thiếu chút dọa tớ ngất xỉu rồi, cậu biết tớ nhìn thấy gì không?

Lâm Ngư lập tức hỏi: “Cái gì vậy?”

Trần Sở Kiều như muốn phát điên nói: “Một xác sống đứng trước cửa nhà tớ, miệng còn đối diện với mắt mèo nhà tớ, tớ thậm chí còn nhìn thấy răng nanh trong miệng nó, còn chảy nước miếng!” Cô vờ như khóc thút thít nói,”Một cảnh này, cả đời tớ cũng không quên được.”

Lâm Ngư: “.......”

Có điều Trần Sở Kiều rất nhanh lại quay về đề tài cũ: “Lúc ấy tớ cảm thấy bài đó cậu viết khá hay, lập tức khơi dậy ý định tàng trữ hàng hóa trong lòng tớ, tớ liền kích động đi mua, còn bảo với cha mẹ tớ, mẹ tớ nghe theo tớ, cũng đi mua rất nhiều đồ để trong nhà, tớ không dám nghĩ, nếu không dự trữ thức ăn, bên ngoài đều là những kẻ đi ăn thịt người, cha mẹ tớ tay chân già yếu làm sao có thể ra ngoài tìm thức ăn.”

Lâm Ngư: “Cậu không có việc gì thì tốt! Đã có đồ ăn thức uống thì đừng quá sốt ruột, cố gắng một chút, xảy ra chuyện gì thì bàn bạc một chút.......” Cậu không nhịn được lo lắng thay cho bạn tốt.

Tần Thời Dã ngồi một bên nghe vậy, bảo Lâm Ngư đưa điện thoại cho mình, Lâm Ngư lập tức đưa điện thoại cho hắn, Tần Thời Dã đón lấy, nhanh chóng nói: “Tôi là bạn trai của Tiểu Ngư, hiện tại hành động của xác sống lúc này chưa được nhanh nhẹn, tốt nhất nên nhân thời gian này thích ứng một chút, xác sống chỉ có thể bị đánh nát óc mới chết, bị cào hoặc bị cắn đều sẽ lây nhiễm, nên mặc quần áo dày một chút, dù có nóng cũng còn hơn là chết, trước khi trời tối nhất định phải quay lại chỗ ở.” Nói xong, hắn liền trả điện thoại lại cho Lâm Ngư.

Lâm Ngư lấy lại điện thoại, gọi một tiếng Trần Sở Kiều, liền nghe thấy bên kia tò mò hỏi: “Nhanh như vậy đã có người mới, tiến triển cũng nhanh thật đó!”

Lâm Ngư: “......Không phải, là người kia.” Tần Thời Dã đang ở bên cạnh, nên nói tương đối qua loa, cậu cảm thấy nếu nam nhân biết Trần Sở Kiều từng nghĩ sẽ giới thiệu bạn trai cho cậu, nói không chừng sẽ muốn đem những lời ban nãy nuốt trở lại.

Trần Sở Kiều: “A~ Nghe cũng có vẻ rất đáng tin, chúc mừng cậu Tiểu Ngư, có thể ở bên người mình thích.”

Lâm Ngư: “Ừm ừm, anh ấy rất lợi hại, cậu nghe anh ấy không sai đâu, nơi của cậu có lẽ có rất nhiều học sinh của trường chúng ta, tớ cảm thấy có thể ở một chỗ với bọn họ.” Mặc kệ thế nào, hầu hết các học sinh vẫn đơn thuần, tốt bụng hơn đám người ngoài xã hội.

Trần Sở Kiều: “Được, cậu cũng cẩn thận, thế giới này, ài......Hy vọng ngày nào đó chúng ta còn có thể gặp nhau."

Vừa tắt điện thoại, Lâm Ngư liền bổ nhào vào lòng Tần Thời Dã: “Cảm ơn anh Thời Dã!” Trần Sở Kiều là bạn tốt của cậu, Tần Thời Dã luôn không để ý tới người khác, nhưng lại nguyện ý vì cậu mà phá lệ.

Tần Thời Dã ôm lấy tiểu mỹ nhân trong ngực, làm vậy Tiểu Ngư sẽ ngày càng thích hắn, sẽ không rời khỏi hắn.

Lâm Ngư cũng khẽ dụi lấy hắn: “Chúng ta có làm như những gì anh nói không, đi ra ngoài thích ứng một chút không?”

Tần Thời Dã xoa xoa đầu cậu: “Ngày mai.”

Lâm Ngư ừm một tiếng, dù sao hôm nay cũng đã muộn rồi, vừa hay hôm nay có thể làm món hoành thành sốt cay mà cậu thèm, liền lôi Tần Thời Dã vào bếp, cậu làm vỏ hoành thành, còn Tần Thời Dã thì băm nhân.

Chọn đi ngày hôm sau là vì ban đêm sau khi mặt trăng máu xuất hiện, một só người sẽ bắt đầu phát sốt, đây không phải điềm báo biến thành xác sống, mà những người này sau khi tỉnh lại cũng sẽ thức tỉnh dị năng, Tần Thời Dã cũng là tỉnh dậy sau khi tận thế một ngày, hắn suy đoán lần này cũng sẽ phát sốt, đợi sau khi dị năng thức tỉnh mới đi ra ngoài, như vậy sẽ càng đảm bảo an toàn cho hai người.

Vỏ và nhân đều đã chuẩn bị xong, Lâm Ngư liền chuẩn bị gói, hai tay linh hoạt gấp chéo hai mép hoành thành lại, ngón tay giữ lấy phần nhân, rồi dính hai góc lại với nhau, chỉ vài giây đã làm ra một miếng hoành thành ngon mắt, bởi vì Tần Thời Dã bảo có thể bảo quản, nên Lâm Ngư làm rất nhiều, như vậy về sau lúc muốn ăn chỉ cần trực tiếp lấy ra dùng là được.