Kể Từ Sau Khi Chồng Tôi Tai Nạn

Chương 4

Trans+Edit: Cảnh Nhàn

Quý Thư giật mình: "Anh đang làm gì vậy?"

Lâm Kiệt làm động tác "suỵt" rồi liếc mắt nhìn đằng sau: "Cô giáo Quý, đừng la, cẩn thận đánh thức đứa nhỏ."

Sau lưng Quý Thư đông cứng ở nơi đó, lúc này mới phát hiện Lâm Kiệt đang đợi đèn đỏ.

Ngón tay anh ta mang đến cảm giác thô ráp, một đường từ đầu gối vuốt ve đến chỗ bắp đùi.

Quý Thư nín thở tập trung suy nghĩ: "Ba Lâm Hiểu Hiểu, anh không thể..."

Lâm Kiệt nói: "Lúc nãy cô giáo Quý rêи ɾỉ thật dâʍ đãиɠ, tôi đã chụp lại rồi...Muốn sống yên ổn với nhau thì đừng có la hét, để cho tôi sờ."

Ngón tay của anh ta đủ linh hoạt xuyên qua lớp qυầи ɭóŧ mỏng manh như giấy, một đường xuyên qua đám cỏ đen rậm rạp, chui vào khe hở, Quý Thư theo bản năng khép chân lại, ngón tay của Lâm Kiệt bị kẹp lại: "Ưʍ...a....đừng mà...”

"Cô giáo Quý, dang rộng hai chân ra chút nào...” Lâm Kiệt dụ dỗ, vừa nói đưa tay còn lại đang cầm vô lăng chạm vào ngực Quý Thư.

Quần áo mùa hè mỏng manh càng không thể ngăn cản được thú tính của Lâm Kiệt.

Quý Thư chỉ cảm thấy trước ngực nóng lên.

"Ưʍ...A...ư...buông ra..." Quý Thư xấu hổ chống cự.

Lâm Kiệt: “Cô giáo Quý, cô sẽ thích.” Sau khi nói xong, Lâm Kiệt ra sức nhào nặn bộ ngực của cô, dường như đặc biệt thích hưởng thụ loại xúc cảm mềm mại đẹp đẽ này, mà nhào nặn mấy vòng rồi nắn bóp, hai bầu vυ' bị nhào nặn thành nhiều hình dạng khác nhau.

"A...đừng mà...ba Lâm Hiểu Hiểu, Lâm Hiểu Hiểu đang ở đằng sau đấy...Hứ...đừng bóp..." Quý Thư lo sợ ầm ĩ đến Lâm Hiểu Hiểu đang ở đằng sau, ra sức nhíu chặt chân mày nhắm mắt cầu xin.

Bàn tay cầm núʍ ѵú kia đang không ngừng nắn bóp, xoa nắn được một lúc lại véo đầu núʍ ѵú, ngón tay gãy bừa mấy cái.

Hơi ấm quen thuộc từ giữa hai chân trào ra, tay còn lại của Lâm Kiệt luồn vào trong khe hở, cảm giác ẩm ướt truyền đến: "Cô giáo Quý, cô thật da^ʍ...còn nói không cần? Hử?"

Vừa nói anh ta vừa vê nắn âm đế của cô, âm đế mềm mại lập tức dựng đứng lên, môi âʍ ɦộ đang đóng chặt cũng bị cọ xát mở ra, miệng huyệt ẩn sâu bên trong điên cuồng nhả mật ra, anh ta đưa ngón tay vào.

Quý Thư không thể nhịn được: "Hứ...a...đừng mà..."

May mà đằng sau có một chiếc xe đang bóp còi thúc giục, Lâm Kiệt không thể không dừng lại, chẳng qua anh ta đã lấy ra một quả trứng rung từ trong ngăn kéo của chiếc xe, tách đôi chân của Quý Thư ra rồi nhét trứng rung vào bên trong.

Quý Thư hoảng hốt nhìn một màn này: "Không muốn..."

Lâm Kiệt bật công tắc lên: "Cô giáo Quý, tôi sẽ làm cho cô sướиɠ, nhưng mà cô đừng để lại nước trên xe của tôi đấy nhé, chờ khi Hiểu Hiểu thức dậy lại hỏi, cái miệng phía dưới của cô giáo Quý cũng sẽ chảy nước, tôi cũng không biết phải trả lời con bé như thế nào..."

Quý Thư nhanh chóng kẹp chặt hai chân lại, lưng càng thêm cứng ngắc, độ rung ở giữa hai chân được điều chỉnh ở mức cao nhất.

Miệng nhỏ của Quý Thư hơi há ra, kìm nén nói: "Ưʍ...ưʍ...Aaa...không cần...không cần..."

Thân dưới của Lâm Kiệt bị tiếng rêи ɾỉ của cô làm cho cứng ngắc, anh ta bẻ lái, dừng xe lại ở một khu rừng hẻo lánh.