Xuyên Nhanh: Ba Ba

TG2: Chương 1

Khi Hoa Doanh mở mắt ra phát hiện bản thân mình đang ngồi bên một án thư, chuẩn xác mà nói là ngồi trên mặt đất bên cạnh án thư.

Tuy rằng dưới thân là thảm lông dê nên cũng không cộm mông cô nhưng cô lại cảm giác được trên người mình lạnh căm căm.

Vừa cúi đầu là nhìn thấy chính mình chỉ mặc một chiếc áo ngực và qυầи ɭóŧ ren màu trắng, mà trên cổ cô đeo một cái vòng cổ màu đen, mà trên vòng cổ có một chiếc dây xích thật dài rũ xuống, cô nhìn theo hướng chiếc dây xích thì nhìn thấy đầu dây kia được một bàn tay trắng nõn thon dài ưu nhã nắm lấy.

Hoa Doanh ngửa đầu nhìn lên chỉ thấy một người đàn ông tuấn mỹ đeo kính gọng mạ vàng đang mỉm cười nhìn mình, làn da hắn trắng nõn, văn nhã nho nhã làm người không đoán ra được tuổi của hắn.

Mà đại khái do dáng vẻ ngây ngốc lại mềm mụp nhìn về phía hắn của Hoa Doanh đã lấy lòng hắn, vì thế khóe miệng hắn hơi cong lên, bỗng dưng nắm chặt xích sắt trong tay: “Tỉnh ngủ? Nếu tỉnh rồi thì tới bên cạnh ba ba.”

Ba ba.

Đầu Hoa Doanh lại nhanh chóng được rót vào ký ức của một người khác.

Nguyên chủ cũng là Hoa Doanh, cha mẹ cô ấy ly hôn từ khi cô ấy còn rất nhỏ, sau này khi cô đã mười mấy tuổi thì mẹ cô dẫn theo cô gả cho người đàn ông tên Lương Dận trước mắt này.

Nhưng mà mẹ của Hoa Doanh kết hôn cùng với người đàn ông trẻ tuổi chưa được mấy tháng đã nɠɵạı ŧìиɧ với một người đàn ông khác, nhưng lại bỏ Hoa Doanh lại. Thế nên Lương Dận trở thành người giám hộ của Hoa Doanh, cũng là người cha kế này nuôi dưỡng dạy dỗ cô tới khi thành niên.

Thời niên thiếu Hoa Doanh luôn vô cùng áy náy với Lương Dận bởi vì mẹ cô phản bội Lương Dận dẫn tới hắn không chỉ bị bắt tiếp nhận đứa con chồng trước như cô mà thậm chí có khả năng bởi vì mẹ cô mà hắn cũng không có tái hôn lại.

Mà mối quan hệ của hai người chuyển biết chính là vào ngày sinh nhật 18 tuổi của Hoa Doanh, ngày đó Lương Dận mang cô đi ăn một nhà hàng Tây vô cùng xa hoa, tặng cô món quà sang quý, lại để cô hạnh phúc ăn no nê một bữa.

Sau đó thì hai người say rượu loạn tính.

Ngày hôm sau khi Hoa Doanh tỉnh lại trên giường lớn khách sạn tuy rằng vô cùng kinh ngạc nhưng là do cô đơn thuần thiện lương nên ngây thơ cho rằng Lương Dận chỉ coi cô như mẹ mình nên cô cũng không có trách cứ Lương Dận.

Nhưng mà sau ngày hôm đó thì Lương Dận thực tủy biết vị nên vẫn luôn dây dưa với cô.

Bởi vì Hoa Doanh cảm thấy chính mình thua thiệt Lương Dận rất nhiều nên vẫn luôn ẩn nhẫn chịu đựng Lương Dận, thẳng đến một ngày nào đó mẹ của cô xuất hiện, bà ấy tới để đòi tiền Lương Dận.

Vì nghe trộm cuộc nói chuyện của bọn họ nên Hoa Doanh mới biết được năm đó Lương Dận cưới mẹ của cô chỉ là vì để có được cô, bà ấy nɠɵạı ŧìиɧ gì đó đều do Lương Dận một tay sắp xếp, hơn nữa hắn đã từng cho mẹ cô một số tiền bảo bà ấy đừng bao giờ trở về nữa.

Cho nên hết thảy những chuyện này đồng nghĩa với việc mẹ của Hoa Doanh coi con gái trở thành hàng hóa bán cho Lương Dận.

Tức khắc thế giới của Hoa Doanh sụp đổ, cô cảm thấy cô lập tức sẽ mất đi người mẹ đã sinh ra mình, cũng mất đi người cha nuôi đã nuôi nấng dạy dỗ cô.

Vì thế cô quyết định muốn chạy trốn khỏi Lương Dận.

Nhưng mà cô lại là một đại tiểu thư được Lương Dận nuôi tới ngày thường cửa trước không ra cửa sau không bước, có thể chạy trốn tới nơi nào được.

Đương nhiên là rất nhanh đã bị bắt lại. Sau đó biến thành cái dạng như bây giờ.

Lương Dận để cô nằm ở bên cạnh bàn còn mình thì ngồi bên bàn để làm việc, Hoa Doanh khóc mệt rồi thì ngủ, khi tỉnh lại lần nữa thì đã là Hoa Doanh mới xuyên qua.

Hoa Doanh cắn cắn môi, trừng đôi mắt khóc tới đẫm lệ nhìn Lương Dận/

Người ba này thật sự rất biếи ŧɦái, cho dù trước khi Hoa Doanh thành niên hắn chưa từng chạm vào cô nhưng cái suy nghĩ luyến đồng kia vẫn tồn tại một cách trần trụi, hiện tại hắn còn muốn trói buộc play.

Nhưng mà không đợi Hoa Doanh nghĩ nhiều thêm gì thì chiếc vòng trên cổ căng lên, cô bị bắt bò về phía trước, bò tới bên chân Lương Dận.