Cố Thanh Châu và Tưởng Khanh cũng đã thay đồ bơi lúc ở trong phòng rồi. Cũng chỉ đổi một cái quần bơi thôi mà.
Cố Thanh Châu nhìn thấy Tưởng Khanh đi ra, anh còn đặc biệt đi tới trước mắt anh ấy, cúi đầu nhìn xuống, liếc thoáng qua cái quần bơi của Tưởng Khanh, chế nhạo nói:
"Cũng chỉ như vậy, không lớn bằng tôi."
Tưởng Khanh bị những lời này làm cho tức cười, Cố Thanh Châu thật là tự tin quá đi, nhìn anh ấy không lớn chỗ nào?
Nghe được những lời này, Tưởng Khanh không nhịn được liền vươn tay sờ lên mặt trên cái áo tắm của anh, nắm lấy dây quần Cố Thanh Châu, nói:
"Cho dù là như vậy đi nữa, lúc Khương Thủy Lê ở bên cạnh cậu, ta cũng không hiếu kỳ, cậu bị làm sao thế hả, lý do gì mà nó lại ngắn đến vậy?"
Cố Thanh Châu nghe đến đây, trong nháy mắt sắc mặt đã tái xanh, đang định đánh nhau với anh ấy, Tưởng Khanh đã cố ý trêu chọc anh, gạt tay của Cố Thanh Châu ra nói:
"Tôi không đánh với cậu, tôi đi tìm cục cưng Thủy Lê của tôi đây."
Cố Thanh Châu đã tức giận đến mức muốn cắn đứt cả hàm răng luôn rồi.
Khương Thủy Lê hơi khó chịu sau khi ngâm mình trong suối nước nóng, cô còn cảm thấy chóng mặt sau khi ngâm mình trong suối nước nóng phun ra từ núi lửa, vì vậy cô muốn quay về phòng nghỉ ngơi một chút.
Kết quả là khi cô quay lại, liền nhìn thấy Cố Thanh Châu đứng cách đó không xa, đang chậm chạp đi ra khỏi phòng.
Phòng của bọn họ cách đó không xa, Cố Thanh Châu đã nhìn thấy cô.
Vừa quay lại, quấn khăn tắm quanh thân, trên người cô đang mặc một bộ đồ bikini có kiểu dáng áo tắm.
Bộ ngực lớn như muốn tràn ra bên ngoài, Khương Thủy Lê nhìn thấy Cố Thanh Châu thì rất sợ hãi, cô nhanh chóng chạy đi, nhưng đã bị Cố Thanh Châu nắm lấy tay kéo lại, đột nhiên phanh gấp khiến khăn tắm trên người của cô rơi ra.
Cố Thanh Châu nhìn Khương Thủy Lê nói:
“Em chạy cái gì vậy, nam thần của em đang ở dưới, em nên đi ngâm suối nước nóng với nam thần của mình đi chứ.”
Nghe được những lời này, Khương Thủy Lê muốn nhặt chiếc khăn tắm lên, nhưng Cố Thanh Châu đã nhận ra có điều gì đó không ổn.
Lôиɠ ʍυ của cô dường như đã được... Cạo sạch.
Bởi vì nhìn phía dưới rất mịn màng, khi nhìn thấy hình ảnh này Cố Thanh Châu liền tức giận, anh không nhịn được đưa tay xuống phía dưới của cô để thăm dò, thật sự là đã trống trơn rồi:
"Khương Thủy Lê, trước đây tôi yêu cầu em cạo sạch lôиɠ ʍυ, em không chịu, em còn nói tôi là biếи ŧɦái, bây giờ em lại cạo hết lôиɠ ʍυ vì Tưởng Khanh, em là chó nhỏ tiêu chuẩn kép à? Cạo sạch đến mức độ này, muốn mặc áo tắm thật đẹp cho cậu ta xem để cậu ta cởi hộ em à?"
Khương Thủy Lê: "..."
Bị Cố Thanh Châu hiểu lầm thành như vậy, Khương Thủy Lê muốn đẩy anh ra. Nhưng cô đã bị Cố Thanh Châu kéo lại.
Khương Thủy Lê muốn buông Cố Thanh Châu ra, nhưng Cố Thanh Châu đã kéo cô tới cửa phòng.
Ấn Khương Thủy Lê xuống rồi bắt đầu hôn, anh đè lên vào cạnh cánh cửa, cực kỳ nhanh chóng.
Còn chưa có đi vào trong, Cố Thanh Châu đã không nhịn được quấn lấy đầu lưỡi của cô đâm chọc loạn xạ, ăn cả nước miếng của Khương Thủy Lê.
Ban đầu Khương Thủy Lê còn muốn trốn, nhưng cô đã bị kỹ năng hôn của Cố Thanh Châu thuyết phục, liền nhắm mắt lại hôn môi với anh.
Cố Thanh Châu trực tiếp ngồi xổm xuống, anh cởi bộ bikini của cô ra, há miệng liếʍ láp hoa huyệt không có lông của cô.
Ép buộc Khương Thủy Lê tách hai chân ra, dùng tư thế đứng tấn, đút hoa huyệt cho anh ăn.
...
Tưởng Khanh đi tới chỗ suối nước nóng, nhưng còn chưa kịp đến phòng ngâm dành cho nam thì đã bị Giản Mính gọi chặn lại.
Giản Mính ngăn anh ấy lại, Tưởng Khanh liền quay đầu nhìn Giản Mính, cô ấy lập tức kéo Tưởng Khanh đi đến phòng nghỉ ở bên cạnh, lúc này vẫn chưa có ai cả.
Tưởng Khanh bị cô ấy đè lên trên ghế tựa, Tưởng Khanh nhìn hai chân của Giản Mính đang giam cầm mình, cau mày muốn đẩy cô ấy ra:
“Giản Mính.”
Giản Mính không buông anh ấy ra. Cô ấy vừa mới đi ra từ bể suối nước nóng, tất cả đồ bơi trên người đều ướt đẫm.
Cô ấy sẽ không để Tưởng Khanh đi.
Giản Mính còn xé toạc áo tắm của mình xuống, vươn tay nhẹ nhàng nhéo đầṳ ѵú, khiến nó cứng ngắc, rồi hỏi Tưởng Khanh:
“Ông xã à, anh đã lâu không ăn vυ' của người ta rồi, anh có muốn cắn một miếng không.”
Nghe được những lời này, Tưởng Khanh dùng khuôn mặt vô cảm để nhìn Giản Mính, lại còn ông xã nữa chứ, trước đây nói là muốn kết hôn, nhưng cô ấy sống chết không chịu, bây giờ anh ấy đã là ông xã của Giản Mính rồi sao?
Khuôn mặt Tưởng Khanh đầy vẻ lạnh lùng nói:
“Tôi không phải là ông xã của em, chúng ta đã chia tay rồi, cô Giản, chú ý một chút đi.”
Khi nghe thấy những lời này Giản Mính liền oan ức xé mở hộp sữa chua ra, đổ nó lên ngực của mình, tạo thành những vòng tròn trắng bệch.
"Ông xã à, vυ' em đang chảy sữa nè, anh thật sự không muốn ăn chút nào sao? Cực kỳ nhiều luôn, rất nhiều sữa, sắp chảy xuống rồi, nếu ông xã không ăn, sữa của người ta sẽ chảy đến hoa huyệt."
Tưởng Khanh muốn buông tay cô ấy ra, nhưng Giản Mính quá mạnh mẽ.
Da đầu anh ấy đau nhói, căn bản là không cách nào đẩy cô ấy ra được.
Giản Mính thấy Tưởng Khanh vẫn giả bộ nghiêm túc, cô ấy tiếp tục đổ sữa chua ra, kéo cả qυầи ɭóŧ ở trên dây lưng xuống, chiếc quần bơi cứ như vậy đã bị rơi xuống đùi của Tưởng Khanh rồi.
Tưởng Khanh nhìn thấy hoa huyệt của cô ấy đã lộ ra ngoài, lôиɠ ʍυ được cạo sạch sẽ, hai ngón tay thon dài mảnh khảnh của Giản Mính véo cánh hoa môi sang hai bên, để lộ hoa huyệt xinh xắn, anh ấy có thể nhìn thấy cả miệng huyệt sâu hun hút ở bên trong .
Cô ấy mở hoa huyệt ra, trực tiếp đổ sữa chua lên trên hoa huyệt, đưa cho Tưởng Khanh xem:
"Ông xã à, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh dính lên trên da^ʍ huyệt của người ta rồi này, ông xã tuyệt vời quá, nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ như vậy, hoa huyệt của người ta muốn ăn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ông xã luôn, khiến cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ông xã em không thể chảy ra ngoài được.”
Cô ấy nói xong thì hoa huyệt nhỏ cứ ngậm sữa chua liên hồi, nếu không làm thế thì sữa chua sẽ chảy xuống, cho nên đã tạo ra một hình ảnh, sữa chua lấp đầy cả hoa huyệt, hình ảnh rất trắng trẻo và mịn màng.
Ngay cả núʍ ѵú của cô ấy cũng trắng trẻo, mang hương vị ngọt ngào.
Thân thể của Giản Mính đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trong phòng nghỉ để dụ dỗ anh ấy, không hề xấu hổ e lệ một chút nào!
Tưởng Khanh vẫn luôn cố kiềm chế, nhưng nhìn thấy dáng vẻ dâʍ đãиɠ thế này của Giản Mính, anh ấy thật sự không thể kiềm chế được nữa, tay Tưởng Khanh nắm lấy mông Giản Mính, nhéo một cái, dùng sức thật mạnh, nói:
"Giản Mính, cái đồ lẳиɠ ɭơ nhà em, một ngày em không phát da^ʍ là không chịu được à?"
Thấy phản ứng của anh ấy dữ dội như thế, Giản Mính liền đưa đầu ti đến trước mặt Tưởng Khanh rồi ấn đầu anh ấy vào mυ'ŧ vυ' của mình:
“Người ta nhớ ông xã quá thôi, suốt ngày chỉ nghĩ đến ông xã là em đã phát da^ʍ rồi, người ta không được côn ŧᏂịŧ thô to cắm vào hoa huyệt là sẽ thấy ngứa ngáy ghê lắm. Ông xã hút sữa cho người ta chút đi."