Si mê người yêu.
62
Sau khi trở về, Dương Khả chuẩn bị cho tôi một thời gian biểu rất chi tiết, bao gồm thời gian thức dậy đi ngủ, thời gian uống thuốc ba lần một ngày, còn đặt đồng hồ báo thức trên điện thoại di động của hai người chúng tôi.
Tôi không muốn đi ra ngoài trong thời gian này, bác sĩ khuyên tôi nên đọc sách nhiều hơn.
Vì vậy, tôi đã dành cả ngày trong thư phòng, đọc sách đến khi mệt mỏi thì lại xem phim truyền hình.
Trạng thái tinh thần của tôi đã tốt hơn, Dương Khả cũng yên tâm đi làm.
Bình thường lúc Dương Khả đi làm về sẽ mang cho tôi đồ ăn ngon, nhưng hôm nay lại mang về một quyển album ảnh.
Anh kéo tôi cùng nhau xem, nói rằng trong này là ảnh trước đây của anh.
Một album ảnh dày ghi lại thời gian của mình từ khi còn nhỏ đến khi tốt nghiệp đại học.
Dương Khả khi còn bé rất mập mạp, không giống bây giờ.
Lật qua từng bức ảnh, bỗng chốc trở thành nhật ký trưởng thành của một chàng trai xán lạn.
Hầu hết các bức ảnh đại học là trên sân bóng rổ, tràn đầy năng lượng.
Tôi nói anh lúc học đại học thực sự quá đẹp trai, hỏi anh đã từng có bạn trai hay bạn gái gì chưa?
Dương Khả lắc đầu, anh nói thật ra cũng có khá nhiều người thích anh, nhưng anh cũng chưa từng cảm xúc đặc biệt với ai, hơn nữa hắn cũng thấy ngại.
Tôi tặng anh một cái liếc mắt, anh có chỗ nào giống người hay ngại? Thả thính tôi mượt như vậy.
Tôi hỏi, đêm đầu tiên chúng tôi lên giường, tại sao anh không đẩy tôi ra.
Anh nói, tôi đẩy anh lên giường rồi hôn, sau đó còn đưa tay vào quần anh, lúc đó anh ngốc luôn.
Tôi lúc đó thật sự làm như vậy sao?
Anh nói đó là nụ hôn đầu của anh, cũng là lần đầu tiên bị người khác sờ như vậy, cả người không động đậy nổi.
Tôi lập tức phản bác anh, nói anh lúc đó thúc eo mạnh lắm mà.
Dương Khả đỏ mặt, đặt album ảnh bên cạnh, ôm lấy tôi liền đi vào phòng ngủ.
Nhưng cuối cùng chúng tôi cũng không làm điều đó, bởi vì đồng hồ báo thức điện thoại di động reo, thời gian uống thuốc buổi tối đã đến.
63
Dương Khả quy định tôi đi ngủ lúc 10 giờ tối mỗi tối.
Bây giờ là 9 giờ, chúng tôi đang ngồi trong phòng khách xem phim.
Người đứng đắn ai lại kéo bạn trai xem phim vào buổi tối chứ?
Tôi yên lặng không một tiếng động dịch gần về phía anh, sau đó dứt khoát đứng dậy ngồi lên đùi anh.
Dương Khả bảo tôi đừng quậy, nói lát nữa nên đi ngủ.
Tôi nổi lòng tà da^ʍ, lắc mông cọ anh.
Tôi nói không phải còn một tiếng nữa hả, anh tốc chiến tốc thắng là được mà.
Dương Khả đè tôi lên sofa, vừa hôn tôi, vừa nói tốc chiến tốc thắng cũng không phải anh.
Chúng tôi đã lâu không làm chuyện đó, chỉ hôn vài cái liền cứng.
Tôi nói tôi muốn ở trên.
Dương Khả đứng dậy, bảo tôi ngồi lên đùi anh
Tư thế này cắm vào rất sâu.
Anh cúi đầu trồng trước ngực tôi mấy quả dâu tây.
Kɧoáı ©ảʍ từ từ khéo đến, tôi mệt người ghé vào trên vai anh, anh bắt đầu thẳng lưng.
Tôi không cảm thấy làm bao lâu, nhưng đồng hồ báo đến giờ đi ngủ đã reo.
Bầu không khí kiều diễm bị cắt đứt, tôi nổi lòng trêu anh, liền chống bả vai anh đứng dậy.
Tôi nói, anh không làm việc theo đúng lịch trình sao? Đến giờ chúng ta đi ngủ rồi.
Dương Khả đỏ mắt ấn tôi xuống, tôi thiếu chút nữa là tắc thở.
Tôi cười anh phá lệ rồi.
Anh nặng nề hôn tôi một cái, nói có thể vì tôi mà không ngừng phá lệ.
64
Tôi đã thành công trong việc thức dậy muộn vì "mệt mỏi" đêm qua.
Tôi nghĩ Dương Khả đã đi làm, nhưng anh vẫn còn ở nhà, anh nói sẽ đưa tôi đi gặp cha mẹ anh.
Tôi hơi lo lắng.
Anh hỏi tôi có muốn đi không, tôi suy nghĩ một lúc rồi nói rằng tôi muốn.
Tôi bắt đầu lo lắng, ngộ nhỡ cha mẹ Dương Khả không thích tôi thì sao? Họ biết lướt web đúng không? Cho dù chuyện đó đã qua, nhưng người đã xem chắc là sẽ nhớ đúng không? Giống như gia đình Dương Khả, cha mẹ anh liệu có điều tra tôi không?
Tôi hỏi anh, cha mẹ anh có biết gì về tôi không?
Anh gật đầu, anh nói điều đó không quan trọng.
Sao mà lại không quan trọng? Cha mẹ nào chấp nhận việc bạn trai của con mình lại là người như thế? Lại còn đầu óc không bình thường.
Dương Khả nói tôi an tâm, nói mọi chuyện có anh lo.
Tôi lo lắng bất an theo Dương Khả đến gặp cha mẹ anh.
Cha mẹ anh ấy rất khách khí, nhìn thấy tôi cũng không có địch ý gì, chỉ hỏi tôi gần đây thế nào về cả thể chất lẫn tinh thần.
Tôi trả lời cũng đã tốt hơn nhiều.
Cha mẹ anh gật đầu, lại hỏi tôi thích ăn gì, sau đó đưa chúng tôi đi ăn tối.
Sau bữa ăn, Dương Khả đưa tôi về nhà.
Tôi không hiểu tại sao cha mẹ của Dương Khả lại thân thiện với tôi như vậy.
Dưới sự gặng hỏi nhiều lần của tôi, Dương Khả rốt cục cũng nói ra sự thật.
Anh nói rằng lúc đầu cha mẹ anh đã rất tức giận, anh có nói bao nhiêu đạo lý cũng không câu thông được với gia đình, sau đó cha anh bắt anh quỳ ngoài cửa cả đêm, nếu trời sáng vẫn không thay đổi quyết định của mình, họ sẽ không phản đối.
Đó là đêm trước khi tôi được đưa về biệt thự.
Tôi hôn anh rồi cười anh thật ngốc.
Dương Khả nói đây không phải là ngốc, đây là si mê người yêu, hơn nữa anh cũng không quỳ cả đêm, chỉ quỳ nửa buổi thôi.
Tôi đã nghĩ rằng tôi sẽ không bao giờ tìm thấy được một ai ngốc như Dương Khả.