Mạc Dư không biết rằng mình đang được kẻ khác nhớ thương, cậu đã vào suối nước nóng theo lời giới thiệu nhiệt tình của Asilie.
Nơi tắm dành riêng cho Ma Vương rộng lớn và đầy khói, nghe nói nó được xây dựng theo lệnh của Ma Vương thứ hai và được Ma Vương thứ ba sửa đổi bằng đá nguyên tố.
Nhiệt độ của nước suối phù hợp, ngâm mình rất thoải mái.
Trong lúc tận hưởng, Mạc Dư cảm thấy có chút áy náy.
Bọn trẻ trên người khá bẩn, một số vùng da bị cháy đỏ. Nếu muốn trở thành Ma Vương tốt, đối với việc vệ sinh của bọn trẻ cần phải được chú ý.
Để Ma Tộc bên cạnh Thain sống trong lâu đài là một việc cần thiết để trở thành một Ma Vương thực sự. Làm một chỉ huy đơn thuần là vô nghĩa. Nếu Thain chuyển đến vào tối nay thì không sao. Nếu tối nay hắn ta không đến thì ngày mai lúc ra khỏi lâu đài cậu nhất định phải cẩn thận chút.
Tất nhiên, Mạc Dư không hề lo lắng Thain sẽ làm gì.
Khi họ gặp nhau lần đầu, Thain có rất nhiều cơ hội để tấn công cậu nhưng lại thu hồi lại ma pháp vào thời điểm quan trọng. Sau đó hắn ta cũng không có hành động gì đặc biệt, cùng lắm chỉ là cãi nhau với Asilie mà thôi.
Một người quyết định phá vỡ truyền thống, trở thành Vương bởi vì muốn "tự do"...
“Bệ hạ, thần là Asilie, xin cho phép thần đi vào để đưa cho người quần áo sạch.”
Suy nghĩ của cậu bị giọng nói của Asilie cắt ngang, Mạc Dư cao giọng đáp: "Được rồi, vào đi."
Không lâu sau, thiếu niên tóc xanh dài, trong tay cầm quần áo, xuyên qua màn hơi nước xuất hiện bên cạnh bồn tắm, nửa quỳ trên mặt đất: “Bệ hạ, người thấy nhiệt độ nước hiện tại như thế nào?"
"Rất thích hợp. Cảm ơn anh, Asilie."
“Bệ hạ cứ đùa, đây đều là việc Asilie nên làm.” Asilie mang theo nụ cười thầm dịu dàng đặt đồ trong tay xuống: “Trong lâu đài hiện tại không có hầu gái thích hợp. Nếu có yêu cầu gì cần thần hỗ trợ, xin người nhất định cứ giao cho thần."
Nói xong hắn ta ngay lập tức ngừng lại, trong đôi mắt xanh ẩn chứa chút mong đợi.
Đại khái là có thể đoán được mục đích trong lời nói của Asilie, Mạc Dư suy nghĩ một chút, xoay người ngồi ở bên cạnh bồn tắm.
"Vậy phiền Asilie giúp tôi chà lưng một chút đi, tay của tôi với không tới." Hiện tại nhìn ánh mắt tha thiết của thuộc hạ, dù thế nào cũng phải đáp lại niềm khao khát của hắn ta.
Đúng vậy, Mạc Dư quyết định coi "Ma Vương" là một nghề nghiệp mới. Cũng giống như vậy, người dẫn chương trình thỉnh thoảng cần có thêm một số tương tác với những người hâm mộ trung thành của họ để có thể kết nối về mặt cảm xúc, và việc trở thành một Ma vương cũng như vậy.
Nếu không bỏ ra thì sẽ không nhận được gì cả.
“Vâng, thưa bệ hạ.” Asilie với nụ cười tao nhã và chân thành từ tận đáy lòng trên khuôn mặt, hắn ta xoay người lấy chiếc khăn tắm trên kệ xuống và thoa dầu gội lên.
Tân vương bệ hạ đúng là quá hiền lành và tốt bụng, những ghi chú mà hắn ta ghi lại từ các tài liệu về "Làm thế nào để trở thành thuộc hạ chân thành nhất của vị vua có lòng hiếu chiến và kiêu ngạo" chẳng có ích gì cả.
Sự phục tùng khi họ gặp nhau lần đầu chỉ khiến Tân vương cảm thấy khó xử. Việc lũ Ma tộc quỳ lạy dường như không làm người hài lòng.
Asilie thực sự đã bí mật đến thăm vương quốc do Thain thành lập, ở một vương quốc với quan niệm "tự do", nhà vua không giống như một vị vua.
Làm sao có thể được gọi là một vị vua đủ tư cách nếu nghe theo lời khuyên từ người khác quá nhiều cơ chứ?
Tân vương bệ hạ lại khác, người sẽ không dễ dàng bị người khác ảnh hưởng.
Nhớ lại khoảnh khắc lời đề nghị “không rời khỏi lâu đài” nhanh chóng bị từ chối, nụ cười trên mặt Asilie càng sâu hơn. Sợ hắn ta buồn bực, Tân vương bệ hạ còn lập tức dùng lời nói để an ủi hắn ta.
A!
Thật là một vị vua vĩ đại mà!
Chiếc khăn lông mềm nhẹ xoa xát lưng Mạc Vũ từ phía sau, giọng nói Asilie chậm rãi, cố ý nhắc nhở: "Bệ hạ, Ma tộc đi với tốc độ rất nhanh, nếu lập tức xuất phát, bọn người Thain chắc là đã gần tới lâu đài rồi."
"Ừm, nếu anh ta quay lại, tôi sẽ tiếp tục giao cho anh thu xếp việc của họ." Vì cảm thấy thoải mái nên giọng nói của Mạc Dư có chút cảm giác lười biếng: "Nếu anh ta không quay lại, ngày mai chúng ta đến vương quốc của anh ta xem một chút cũng được."
"Thần tuân theo chỉ thị của bệ hạ." Nụ cười trên mặt Asilie ngày càng sâu, hắn ta nhúng ướt khăn tắm, lau sạch bọt rồi nói thêm: "Bệ hạ, trong văn hiến có ghi rằng Ma Vương Ito Take từng nói rằng khi lập ra suối nước nóng đã từng nói khi tắm trong này mà massage có thể làm giảm mệt mỏi”.
“Asilie cũng đã luyện tập các động tác liên quan và sẵn sàng giúp giảm bớt mệt mỏi cho bệ hạ.”
"Hả? Asilie, anh thực sự còn làm được việc này à?"
"Vâng, thưa bệ hạ."
Nằm trên thảm trải sàn, quấn khăn tắm bên hông, Mạc Dư nhắm mắt lại.
Ma Vương Ito Take chắc hẳn đã xuyên từ một quốc đảo tới phải không? Cậu nghe nói rằng dịch vụ chăm sóc sức khỏe toàn diện ở đó rất phát triển, thực đúng khiến người ta muốn quay lại tận hưởng lần thứ hai!
Mạc Dư thật ra chưa bao giờ được massage toàn thân, cậu chỉ mới được xoa bóp vùng đầu như một phần dịch vụ kèm theo do tiệm cắt tóc phục vụ.
Không thể phủ nhận rằng massage thực sự là một phương pháp tốt để giải tỏa mệt mỏi.
Hiện tại có Asilie làm cho, lực ấn cũng rất thích hợp, Mạc Dư bắt đầu kiểm tra kho vật phẩm.