Tôi Lại Say Đắm Cô Giáo Cấp 2 Của Tôi Rồi

Chương 54: Ngoại truyện

Hôm nay là ngày đầu năm nhập học của cấp 3, những bạn học sinh vui vẻ cấp sách đến trường, được gặp lại sau 3 tháng hè, còn Thị Anh thì lại rất bực bội vì đang nghỉ hè vui vẻ mà lại phải đi học.

" aaaaaa... " Anh vò đầu bứt tóc

" sao đấy, không định đi học à? Giờ mới 6h35 thôi còn kịp đấy... " bà chủ quán ngồi ghế bên nhìn Anh khó hiểu

" không, con ghét phải đi học ngày đầu "

" ngày đầu vui mà? Sao ghét hử " bà chủ quán đánh một cái đau lên đùi Anh

" a! Đau! Trùi ơi đau bà già " Anh xoa xoa chiếc đùi yêu dấu

*tít tít*

" bà chủ làm ly trà tắc 10k vào bình này cho em đi dạy "

" ô cê tới liền đây, sao nay đi dạy sớm vậy cà... "

" em định vào trường ăn sáng rồi đi dạy luôn, không hiểu sao nay dạy sớm được nữa haha " nụ cười của cô An thật nhẹ nhàng

Bà chủ thì pha chế và nói chuyện cùng cô An còn cô thì cười nói nhưng ánh mắt lại áp lên con người đang bấm điện thoại cùng với tức giận ở đấy.

" hm..nay Thị Anh không đi học hả ta? " cô thầm nghĩ rồi vô thức nhướng một bên chân mày

" aiz, mấy quỷ nhỏ này haiz, kệ đi vào ngồi điểm danh rồi ra cũng được haiz " Anh bỏ điện thoại vào túi quần rồi xách cặp đi lại chỗ bà chủ

" làm con ly trà đào 5k đem đi "

" gì mậy, uống gì có 5k vậy mậy "

" xíu qua quán bà ăn được chưa, lẹ lên " mặt Anh cọc lên

" mới sáng sớm quạu rồi, m làm cô An sợ rồi kìa, nãy giờ... " bà chủ vẫn chưa biết Anh đang uncrush mà chỉ tay lên cô An đang đậu xe kế

" a hơ cô, chào cô ạ " Thị Anh cười ngượng vì không biết nên cư xử ra sao và thấy buồn vì đang uncrush mà lại gặp cô ở đây, còn cô An cười mỉm vì hành động dthw này của Thị Anh

Bà chủ làm nước xong cho hai người, Anh thì đứng mép lộ chờ bạn lại đón, còn cô An thì để bình vào cặp thấy Thị Anh đang đứng thì lòng thắc mắc sao lại còn chưa đi.

" đứng chờ gì nữa sao không đi học? " bà chủ chống tay chán nản nhìn

" xe nay để nhà, chờ bạn đón chứ làm biếng chạy xe quá... "

Cô An nghe vậy liền ngỏ lời muốn chở Thị Anh vào trường cấp 3.

" a Anh ơi, cô cũng sắp đi ngang trường cấp 3 nè, em đi với cô ha "

" dạ em đi với bạn rồi ạ "

" cũng sắp trễ rồi lên đi sẵn tiện mà, haha cô không lấy tiền đâu " cô An ngoắc tay nhẹ nhàng

Thị Anh không còn đường nào vì cũng hơi sợ bị ghi tên đầu năm thà trốn còn hơn bị cờ đỏ ghi tên và cảm thấy áy náy vì cô.

" dạ vâng cảm ơn cô ạ... "

Thị Anh đeo nón vào rồi leo lên xe vì chiếc xe yên ngắn nên Anh phải ngồi sát vào lưng cô An mới có thể cho cặp dựa lên yên xe, Anh cũng định để cặp chắn ở giữa nhưng vì vẫn còn thương nên đành làm vậy để có thể chạm vào cô, lúc này cô An lòng rực cháy lên, vui vẻ chạy xe miệng thì cười không ngớt từ đây tới trường cấp 3.

Cô An nói dối là có việc và muốn chở Anh, hình như trong 2 tháng ấy lâu ngày không gặp không được nhìn Thị Anh vui đùa cùng mình nên cảm thấy buồn tủi mà càng mong muốn được gặp và trò chuyện với nhau.

Sống cùng khu không phải là không gặp mặt nhưng khi gặp mặt Thị Anh lại toàn né tránh cô An, chỉ vì lúc tháng đầu của hè cô An nói cô không thích gái nhưng qua 2 tháng sau cảm xúc lại thay đổi chỉ vì Thị Anh.

Thị Anh bước xuống xe thì cô An nắm tay kéo lại, hai tay đưa lên mở nón ra rồi để lên móc xe, Thị Anh ngơ ngác nhìn.

" a cô nón em... "

" em vào đi để cô giữ cho, nào ra về nhắn tin cô cô qua đón rồi cả hai về chung... " nụ cười nhẹ nhàng của cô lại làm tim Anh chậm lại một nhịp

" ơ em đi bộ được ạ... " Anh giơ tay tính lấy nón thì cô An đã ụn xe đi mất và không quên để lại câu

" tan trường nhắn cô nhé, cô chờ... "

Thị Anh ngơ ngác nhìn theo cô An " ơ không phải cô biết mình thích cô rồi hả, sao lại bình thường mà thân thiết hơn lúc hè vậy... "

Bước đi lên lớp mà đầu vẫn nghĩ về những hành động hôm nay.

" aaa chít tiệt lại là cái nụ cười toả nắng đó aaa sao mình uncrush đây huhu "

...

Đã tới giờ tan trường như lời nói cô An Anh lại mở tin nhắn ra và nhắn tin, Anh định bụng sẽ block cô mãi nhưng nghĩ lại thì thôi, dù gì cũng là cô giáo cũ nữa nhắn hỏi thăm cũng được, có khi Anh xém xóa kết bạn với cô luôn cơ.

*tít*

" có đợi lâu không xin lỗi, tại cô kẹt xe trước cổng trường... "

" dạ không ạ " Thị Anh cúi xuống định lấy nón thì cô An nhanh tay hơn, một tay thì lấy nón tay còn lại thì áp lên má

Thị Anh lại bị bùng cháy lên lần nữa, đứng ngu ngơ để cô làm gì làm, các bạn của Anh đều rồ lên một cái.

" ồ ồ ồ, không phải crush Thị Anh đây sao? Nghe nói uncrush rồi mà ta sao lại đi chung vậy cà " dù nói bên kia không lớn lắm nhưng lại làm lọt tai cô An, cô nghe thấy cảm thấy buồn vì nghe Anh sẽ nghỉ thích mình

" tụi bây!!! " Anh hét lên, đám bạn chạy trốn hết

" được rồi lên xe đi... "

" vâng cảm ơn cô... " Thị Anh leo lên xe tay vô thức vịn vai cô mà leo lên, cô An xém ngã vì lực quá mạnh

" em ăn gì chưa? Chiều cô không dạy, cô cũng làm biếng nấu ăn lắm hay là đi ăn chung ha? " cô xoay người ra sau nhìn Anh với ánh mắt nhẹ nhàng

" dạ... " Anh không biết làm sao để từ chối người mình thương

...

Lúc này đã là 1h và cô lại ngõ lời muốn đi chơi với Anh và Anh cũng đồng ý.

" hm... mình không có đem nhiều tiền haiz...kiếm cây ATM, mình cảm thấy mệt quá... "

" cô ơi ghé cây ATM ở đó đi ạ... "

" ừm...mà em định rút tiền hả... "

" dạ, nay em bao cô "

" cô bao được rồi kệ đi nữa bao lại không sao... "

"... "

" vậy đi ha khỏi ghé... "

" ơ... "

Cô An ghé vào shop bán quần áo, nhìn xem xét coi có hợp mắt không không thì đi chỗ khác mua, còn Anh thì một ề dấu chấm hỏi đang bay lơ lửng trên đỉnh đầu.

" em thấy shop này được không? "

" dạ không ạ... " Anh ghét mấy shop bánh bèo nên đã từ chối thẳng mặt

Hai người họ đi lòng vòng rồi cũng kiếm được một shop ưng ý cho cả hai, bước vào nhìn đồ ở bên trong mà mê hồn.

" em thấy cái này hợp với cô không? "

" dạ rất hợp... "

" còn cái này? "

" dạ hợp lắm... "

" vậy cái này thì sao... "

" dạ dthw lắm... "

" hmm "

Bộ nào Anh cũng đồng ý bởi vì cô An đẹp sẵn nên mặc gì cũng đẹp.

" Anh ơi vào cô nhờ xíu... " cô An đứng sau rèm nói

" dạ cô? "

" vào kéo tia áo lên dùm cô... "

Anh bước vào ở trước mặt là một cái lưng trắng nõn bị vướng dây áo ngực, còn trong gương là hai gương mặt, một mặt thì vui vẻ một mặt thì đỏ như bom sắp nổ nhìn nhau.

" kéo lên dùm cô với... "

" vâng ạ... " tay Thị Anh hơi run đưa lên nắm áo

" rồi chưa á " cô nhìn vào gương thì thấy gương mặt đỏ chót còn mũi thì có máu chảy xuống

" Anh em em bị chảy máu cam rồi... "

" a ơ... "

Cuộc đi chơi kết thúc vào 3h chiều, ai về nhà nấy, Anh nhận được cả trăm hành động thân mật của cô An mà không biết, Anh có lẽ đã quyết tâm sẽ uncrush cô An rồi.

" aaaaa cái gì vậy trờiiii, uncrush uncrush uncrush cái gì quan trọng nói 3 lần "

—-

Au: dữ vậy shaoo

Thị Anh: hơ giỡn vài

—-

*rè rè rè*

" alo ai vậy ạ? "

" cô An đây, đi ăn lẩu cay Hàn với cô nha "

" ơ sao lại rủ em... "

" tại cô rủ mấy cô không ai đi hết bận hết rồi... " giọng cô ỉu xìu, thật ra là chỉ muốn bên cạnh Thị Anh sau bao ngày xa cách

—-

Au: có không giữ mất đi tìm hah

Cô An: mấy người biết gì kệ tui

—-

" à vâng đợi em xíu... "

" a không..không tại cô thích đi với em thôi, nhớ nhanh lên đấy nhé... " tắt máy cô An bình tĩnh lại mà nghĩ về tình cảm này dành cho Anh và sẽ thổ lộ ra trong bữa ăn này

" mình làm em ấy ghét mình rồi sao..., không..không phải vậy, nhưng mà mình cảm giác như vậy aa "

Tại một góc của quán ăn, Thị Anh thì ngồi vào góc trước và có ý định sẽ ngồi một mình nhưng không cô An lại muốn ngồi kế lý do vì dễ gắp đồ ăn cho nhau hơn.

" nhích cái đít qua xíu, cô ngồi nữa... "

" dạ... " một chữ dạ thật nhỏ và chứa đầy nổi buồn

Hai người tự lấy đồ ăn rồi tự nấu, thức ăn toàn vào chén của Anh còn cô cứ lo gắp cho Anh vài mà quên đi phần ăn của mình.

" a cô ơi nhiều quá, từ tù thôi ạ...cô cũng nên ăn nhiều vào đi " Anh gắp thức ăn của mình qua cho cô

" đây a đi cô đút cho... "

" vâng...a " nhìn một chút Anh cũng chiều theo ý cô

" ngon không? "

" dạ ngon... "

Trong lúc ăn cô An cố ý nhích người áp vào Anh, còn Anh thì cứ né tránh những cái chạm ấy mà không quan tâm ý nghĩa của các hành động mà mình nhận được.

" a ăn hết rồi mình nên thổ lộ luôn nhỉ... "

" ăn xong rồi tính tiền rồi về thôi cô... " Anh chuẩn bị đồ này nọ có chút đυ.ng chạm cô làm cô tỉnh dậy trong cái suy nghĩ

" à Anh ơi, cô muốn nói... "

" dạ em nghe? "

" cô..cô thích em, em làm người yêu cô có được không? "

Anh mặt bất ngờ nhìn cô một hồi, suy nghĩ cho chính chắn để sau này không phải hối hận.

" a em... "

" cô nghe nói em định sẽ không thích cô nữa, nhưng cô nghĩ thổ lộ tình cảm trước khi em hết thích, hồi hè sau lời nói đó của cô, em đã né tránh cô rất nhiều, vài ngày sau cô cảm thấy buồn vì không còn cuộc đùa vui của hai ta, cô nhận ra tình cảm của mình đang ở mức nào và...ngày ngày cô luôn mong nhớ về em *hic* nếu..nếu em không thích cô *hic* cô đành *hic* chấp nhận *hic* " cô An bỗng hút hít cúi mặt nước mắt rơi xuống

Anh nãy giờ cũng đã suy nghĩ kĩ rồi, Anh sẽ quyết định ở bên nhau cùng với cô đến khi cô chán.

" em..em xin lỗi, cô đừng khóc nữa mà, em xin lỗi em thích cô lắm, em đồng ý làm người yêu cô mà..đừng khóc nữa nha " hai tay Anh đặt lên má xoa xoa hai chiếc má ấy đang dính nước

Cô An nghe thấy liền hút hít nhiều hơn nhào người tới áp vào lòng Anh ôm chặt mà khóc, trong lòng cô cảm thấy thật hạnh phúc khi ở bên Anh và vui vì quyết định của mình.

Vậy là hành trình uncrush của Anh đổ vỡ và hành trình làm người yêu cô đã thành công.

Dưới ánh đèn đường lấp ló dưới đêm tối, có một đôi đũa có xíu lệch đang đứng cạnh nhau và nhìn nhau.

" em xin lỗi vì đã không nhận ra tình cảm này của cô... "

" không..không, cô mới có lỗi vì đã làm tổn thương em... "

" em xin lỗi... em yêu cô lắm... " Thị Anh cúi người xuống đặt nụ hôn lên môi cô An hồi lâu

Cảm thấy nhạt tẻ, cô An luồng lưỡi vào có ý định chơi đùa một chút, Anh vẫn còn trẻ và sức khỏe đầy người đã quật lại cô muốn tắt thở.

" ha ha em..em mạnh bạo quá... "

" Cô đâu có kém... "

" hơ cô thì biết gì tui... "

" biết chứ... "

" hm..., cô giáo không còn trẻ này yêu em lắm... " giọng nói có chút nghiêm nghị cất lên như quyết định cho hiện tại và cả tương lai sau này

" vâng, nhóc con này cũng yêu cô lắm... "

Kết thúc lời cô An nhón chân lên muốn hôn, Thị Anh cúi xuống đặt nụ hôn lên môi cô thật lâu thật lâu và thật lâu nhất có thể.

Chúng ta dù gì cũng phải thật hạnh phúc nhé

End.