Võ Đạo Trường Sinh: Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 23: Phảng Sinh* Khí Công 《 Quy Tức Công 》

*phảng sinh là mô phỏng lại những đặc điểm sinh lý của động vật.

Đối với người thường, luyện Quy Tức Công là tiêu hao tinh lực, thời gian.

Nhưng đối với Tô Trường Không, công pháp có mạnh mẽ hay không, không quan trọng, điều hắn quan tâm nhất chính là dưỡng sinh, là có thể tăng trưởng tuổi thọ!

Tuổi thọ càng dài, tiềm năng, thiên phú của Tô Trường Không lại càng mạnh.

Bởi vậy, hắn cần cố gắng hết sức kéo dài tuổi thọ.

Cũng vì vậy, có thể nói môn vô cùng thích hợp với hắn!

Triệu Bộ Phàm có chút bất đắc dĩ nhìn đám người bên dưới đang dần dần mất đi hứng thú.

Trên thực tế, môn được Triệu gia dùng giá thấp mua lại từ trên tay một nam tử nghèo túng lang thang.

Kỳ thực, trong Triệu gia cũng có người từng luyện môn Quy Tức Công này nên mới biết, tuy rằng Quy Tức Công cũng là một môn nội công, nhưng tu luyện nó lại là chậm chạp trong chậm chạp, chỉ sinh ra khí cảm đã khó khăn tột cùng, về phần tu ra chân khí? Lại khó như lên trời!

Ít nhất là trong Triệu gia, không một ai có thể nghiên cứu Quy Tức Công đến mức thâm sâu để tu ra chân khí.

"Quy Tức Công, giá quy định là 100 lượng bạc."

Triệu Bộ Phàm bắt đầu bán đấu giá bản Quy Tức Công này, giá quy định là 100 lượng, xem như một thứ rẻ nhất trong số tất cả những vật phẩm đã được bán đấu giá ngày hôm nay.

Nhưng… lại nhận về sự yên tĩnh.

Tất cả mọi người trong hội trường, không một ai ra giá.

Nghiêm Tùng sôi nổi trả giá lúc trước, thì lúc này mặt cũng không chút thay đổi.

Hắn nguyện ý tiêu ngàn lượng bạc trắng mua để mua loại công pháp nội công không tầm thường như Xích Hỏa Công, nhưng loại Quy Tức Công này… luyện nó chỉ thuần túy là lãng phí thời gian, tinh lực, dù đưa cho Nghiêm Tùng, hắn cũng sẽ không luyện, càng đừng nói là tiêu tiền mua!

"Này... Chẳng lẽ muốn lưu phách (bán đấu giá thất bại)?" Triệu Bộ Phàm đã nói ra giá nhưng không một ai hưởng ứng, trong lòng hắn thầm có chút xấu hổ.

"Ta ra 101 lượng."

Ngay tại thời điểm Triệu Bộ Phàm vô cùng bất đắc dĩ chuẩn bị tuyên bố 《 Quy Tức Công 》 lưu phách, thì lại có một âm thanh trầm thấp vang lên.

Đương nhiên, người lên tiếng chính là Tô Trường Không đội mặt nạ con khỉ, tóc tai bù xù.

Có người ra giá, lập tức khiến trong lòng Triệu Bộ Phàm vui vẻ, hắn vội vàng nói: "Khách nhân ở ghế số 27 ra giá 101 lượng, còn có người ra giá không?"

Tô Trường Không vẫn ngồi trên ghế không nhúc nhích nhưng trong lòng lại thoáng không yên.

Nếu có người muốn cạnh tranh với hắn, chẳng những hắn phải chi càng nhiều tiền hơn, mà càng hỏng bét chính là, hắn căn bản không thể cạnh tranh nổi với người ta. Dù sao hắn cũng chỉ có tiền vốn là một trăm năm mươi lượng bạc trắng mà thôi.

Nhưng Tô Trường Không chỉ thuần túy là suy nghĩ nhiều, bởi vì những người còn lại căn bản không có bao nhiêu hứng thú với môn công pháp này.

"Chúc mừng khách nhân số 27 đã cạnh tranh được bí tịch Quy Tức Công!"

Triệu Bộ Phàm không tahasy những người khác ra giá, chỉ có thể tuyên bố Tô Trường Không đã cạnh tranh được《 Quy Tức Công 》.

Cuối cùng Quy Tức Công có giá quy định là 100 lượng, được Tô Trường Không dùng 101 lượng mua vào tay!

Tô Trường Không bình tĩnh đi lên đài trả ngân phiếu 101 lượng bạc trắng, tiếp nhận bí tịch《 Quy Tức Công 》từ trong tay Triệu Bộ Phàm.

"Có lẽ với ta, giá trị của bản Quy Tức Công này còn lớn hơn Xích Hỏa Công kia!"

Tô Trường Không cất bí tịch vào trong ngực, từ đáy lòng âm thầm hưng phấn.

Ở trong mắt người khác tất nhiên là phảng sinh khí công Quy Tức Công không thể nào bằng được cương mãnh bá đạo Xích Hỏa Công, nhưng ở trong mắt Tô Trường Không, nó mới là thứ tốt nhất, thích hợp nhất!

"Hội đấu giá lần này chấm dứt tại đây, cảm tạ các vị khách quý đã đến ủng hộ, Triệu gia chúng ta có chuẩn bị thức ăn phong phú, mong rằng các vị khách quý ưu ái nhập tiệc." Không bao lâu sau, hội đấu giá đã xong, Triệu Bộ Phàm với vẻ mặt chân thành cảm kích nói lời cảm tạ.

"Triệu công tử, ta còn có việc, phải rời khỏi trước."

Có người nguyện ý ở lại ăn cơm trưa, cũng có người cáo từ rời đi trước.

Mục đích ban đầu khi Tô Trường Không đội mặt nạ chính là che giấu tung tích, sợ bị người theo dõi, tự nhiên sẽ không ở lại ăn cơm.

Hắn cũng đứng dậy đi ra bên ngoài Triệu phủ, rồi nhận lại phí tham dự 5 lượng bạc từ tay đệ tử Triệu gia.

Ở bên ngoài Triệu phủ, Tô Trường Không nhìn thấy nam tử mặc hắc y, đeo mặt nạ hồ ly đã dùng 1200 lượng bạc trắng đấu giá được 《 Xích Hỏa Công 》lúc trước, đang rời khỏi Đông Lĩnh trấn mà Nghiêm Tùng mặc hắc y, hai mắt hẹp dài lại mặt không chút thay đổi đi theo phía sau.

"Nghiêm Tùng này không muốn từ bỏ Xích Hỏa Công, sợ là giữa hai người này sẽ có một hồi xung đột đổ máu, Nghiêm Tùng vốn là tróc đao nhân, sống dựa vào nhận treo giải thưởng chắc chắn có võ nghệ cao cường, về phần nam tử đeo mặt nạ hồ ly nọ, có thể lấy ra hơn một ngàn lượng bạc trắng mua Xích Hỏa Công, cũng tuyệt đối không phải người bình thường. Tốt hơn hết là ta cách xa bọn họ một chút."

Tô Trường Không thấy một màn như vậy, trong lòng cũng hiểu, hơn phân nửa là Nghiêm Tùng không cách nào nuốt trôi được cục tức hồi nãy, lại thêm lòng ôm mơ ước với cuốn Xích Hỏa Công trên người nam tử đeo mặt nạ hồ ly kia.

Nếu hai người bọn họ xảy ra xung đột, hơn phân nửa sẽ xuất hiện một màn ác đấu.