Mặt Lâm Tố Tố ửng hồng, mê man sau cơn cao trào. Đột nhiên cô hoảng hốt kêu lên
“A! Xong rồi, hôm nay đến trường muộn mất!” Cô vừa nói vừa đứng dậy.
Lâm Thành Dực vươn tay kéo Lâm Tố Tố, nói “Anh giúp em xin nghỉ, hiếm khi ba mẹ đi công tác, Tố Tố không muốn ở nhà cùng ca ca sao?”
Lâm Tố Tố xấu hổ liếc nhìn hắn, cắn môi không nói gì. Ánh mắt Lâm Thành Dực lóe lên, ghé môi sát khuôn mặt cô thì thầm
“Tố Tố, em có biết dáng vẻ hiện tại của em có bao nhiêu dụ người không?”
Không đợi Lâm Tố Tố đáp lại, Lâm Thành Dực trực tiếp hôn cô, đầu lưỡi linh hoạt dọc theo đôi môi căng mọng, chuẩn xác tìm được cái lưỡi ngọt ngào kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
“Ưm…” Lâm Tố Tố chỉ kịp kêu lên một tiếng, đã bị hắn đoạt lấy hô hấp, nước bọt hai người hòa quyện vào nhau. Tay cô vươn ra ôm lấy đầu hắn nhiệt tình đáp lại.
Lâm Thành Dực quấn quít hôn môi, một tay đồng thời vuốt ve cặp nhũ đồ sộ của cô, tay khác di chuyển một đường tìm đến nơi riêng tư giữa hai chân Lâm Tố Tố, nhẹ nhàng vuốt ve thịt hạch.
Huyệt nhỏ “Phốc ~ ” một tiếng liền chảy ra mật dịch, Lâm Thành Dực thuận thế đưa một ngón tay tiến vào.
“Ưm ah!” Cái miệng nhỏ của cô kêu lên, hai chân không tự chủ quấn lấy thắt lưng Lâm Thành Dực.
Đầu lưỡi hắn gắng sức khuấy động bên trong khoang miệng cô, ngón tay ở bên trong nơi ấm áp kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Cơ thể Lâm Tố Tố vừa mới trải qua cao trào, vô cùng mẫn cảm, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ngày càng nhiều.
Lâm Thành Dực thêm một ngón tay nữa, lối vào rất nhanh đã thông thuận. Tay kia cũng không nghỉ ngơi, hung hăng xoa nắn đầu nhũ hồng nhạt.
Hắn buông tha đôi môi cô, một đường hôn xuống cặρ √υ', liếʍ liếʍ lại há mồm cắn lên.
“A…Ưm…” Cơn đau tràn đến khiến Lâm Tố Tố càng thêm hưng phấn “Ca ca…Ưm dùng sức…Mau… Ngứa, em ngứa ah…”
Nhận thấy đầu nhũ của cô dần trở nên cứng ngắc, Lâm Thành Dực càng thêm dùng sức đùa bỡn, cự vật dưới thân đang thức tỉnh. Hắn rút ngón tay bên trong âʍ ɦộ, đặt đại dươиɠ ѵậŧ trước lối vào, khuôn mặt xấu xa nhìn cô gái nhỏ “Tố Tố, có muốn không?”
“Ca ca ưm…Tố Tố muốn…Tố Tố muốn, mau…mau cắm vào…Thực ngứa…” Hai mắt cô mê man nhìn hắn, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ.
“Muốn sao? Vậy thì cầu anh đi!” Lâm Thành Dực tiếp tục đùa giỡn cặρ √υ' của cô, xấu xa cười nói
“Cầu anh…Cầu ca ca mau cắm vào…” Cô nhíu mày, giọng nói tràn ngập tìиɧ ɖu͙©.
“Chưa đủ.” Lâm Thành Dực nói
“Ưm cầu đại dươиɠ ѵậŧ của ca ca mau cắm tiểu huyệt của Tố Tố….Ca ca dùng sức thao em, thao tao huyệt của Tố Tố…Huyệt nhỏ ngứa quá…Ca ca…” Cô nói ra những lời thô tục, vẻ mặt vô cùng khát vọng.
Lâm Thành Dực động thắt lưng, một phát cắm vào, côn ŧᏂịŧ thô lớn chạm tới tận hoa tâm. Không chờ cô phản ứng, liền mau chóng ra vào “Huyệt nhỏ của Tố Tố khít quá, cắn ca ca thực thoải mái.”
“Sao có thể ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy, có phải thiếu thao đúng không? Em đúng là tiểu tao hóa trời sinh thiếu thao!” Lâm Thành Dực đong đưa thân dưới càng lúc càng nhanh.
“A ưm…ca ca a a a…Lớn quá…Tố Tố không chịu nổi…Ưm a ô ô… Ca ca dùng sức thao em, tiểu huyệt của Tố Tố đang bị ca ca cắm vào a…”Hòa với động tác của Lâm Thành Dực, trong miệng Lâm Tố Tố không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ, khuôn mặt ửng hồng, mái tóc xõa ra phía sau, hưng phấn vô cùng.
Lâm Thành Dực bắt lấy hai tay cô, thân dưới không ngừng thúc mạnh. Hắn cúi đầu, hôn lên đôi môi ngọt ngào. Lâm Tố Tố hé miệng, đầu lưỡi dây dưa cùng đầu lưỡi Lâm Thành Dực, nước bọt thuân theo khóe miệng chảy ra, cả người gắt gao dính chặt trên người Lâm Thành Dực.
“Ưm ưm ô hừ…” Hai đùi cô kẹp chặt, bên trong tiểu huyệt phun ra dòng dâʍ ŧᏂủy̠.
Lâm Thành Dực kết thúc nụ hôn “Sao đã cao trào rồi, em nhìn nước của em này.” Hắn vừa nói vừa lấy tay sờ soạng tiểu huyệt cô, đưa ra trước mắt cô.
Lâm Tố Tố xấu hổ không nói nên lời, Lâm Thành Dực cười lớn “Thẹn thùng? Vừa nãy là ai ở dưới thân anh kêu lớn như vậy? Hử?” Hắn thì thầm bên tai cô, động tác dưới thân càng thêm mạnh mẽ
“Ưm hô…ah…” Lâm Tố Tố kêu lên một tiếng, sau đó nhìn hắn “Ca ca thực hư…”
Lâm Thành Dực trưng ra khuôn mặt xấu xa, rút dươиɠ ѵậŧ thô to của mình ra “Ca ca còn có thể hư hơn đó”
Hắn nói xong liền kéo Tố Tố lại gần mình, đặt cự vật bên miệng cô ra lệnh “Ngậm nó.”
Lâm Tố Tố há miệng ngậm lấy cự vật, đầu lưỡi linh hoạt liếʍ mυ'ŧ, hai tay cũng không dừng, xoa nắn vuốt ve hai túi tinh căng đầy.
“Hô…Kỹ thuật Tố Tố ngày càng tốt hơn rồi.” Lâm Thành Dực thỏa mãn than một tiếng, rồi mới bắt đầu di chuyển bên trong khoang miệng cô. Bởi vì dươиɠ ѵậŧ quá mức thô lớn, Lâm Tố Tố không thể ăn hết, chỉ có thể ngậm một nửa.
Lâm Thành Dực tăng nhanh tốc độ ra vào, dùng sức đỉnh đến cổ họng cô.
Lâm Tố Tố cố gắng nuốt vào, hai tay nhỏ bé không ngừng vuốt ve, nước bọt trong miệng trào ra.
Hắn rút dươиɠ ѵậŧ ra, lại cắm vào toàn bộ, trừu cắm vài lần rồi ôm chặt lấy đầu cô.
Lâm Tố Tố cảm giác được một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn bên trong miệng, nhưng là vẫn đang ngậm lấy cự vật của Lâm Thành Dực, phun không được đành dùng sức nuốt xuống.
Chỉ là lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá nhiều, một chút ít vẫn dọc theo khóe miệng chảy ra.
Lâm Thành Dực rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra, nhìn khuôn mặt cô đang dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, nói “Liếʍ sạch đi.”
Cô vươn lưỡi liếʍ sạch khóe miệng mình, lại bắt đầu liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ hắn. Đầu tiên là qυყ đầυ, tiếp đến là xung quanh côn ŧᏂịŧ, cho đến khi hoàn toàn sạch sẽ mới dừng lại.
Hắn nắm lấy cằm cô “Cái miệng nhỏ của Tố Tố ngày càng lợi hại.”
Khuôn mặt cô ửng đỏ, tránh thoát khỏi bàn tay hắn ngồi xuống, khóa trên đùi hắn, một tay ôm lấy cánh tay hắn, tay kia vuốt ve ngực hắn
“Còn không phải do ca ca dạy sao?”
“A?” Lâm Thành Dực hưởng thụ sự vuốt ve của cô, bàn tay nắm lấy cặρ √υ' căng tròn xoa nắn
“Vậy Tố Tố có vui vẻ không?”
“Vui.” Sắc mặt cô càng hồng. Lâm Thành Dực cười cười, ôm cô đứng dậy
“Ca ca mang em đi tắm rửa, rồi xuống dưới nhà ăn cơm.”