Bí Kíp Sinh Tồn Của Người Thường

Chương 19: nhà có ba anh em ruột thừa.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bí kíp 19: ở thế giới truyện tranh, những chuyện trùng hợp xảy ra như cơm bữa, phải làm quen dần thôi.

.

.                     .

Déjà vu vl.

Cảm giác như muốn nín thở chết mẹ cho rồi y hệt khi nãy. Khác là có thêm Izana với Kakucho ngồi chung thôi.

Bị kẹp giữa Izana với Mikey, Maki chỉ muốn nhấc đít lên đi về chứ ở nữa kiểu quái gì cũng chết. Hai thằng mạnh ngang cơ nhau, điên như nhau, khùng khùng ảo ảo như nhau.

Nếu Izana làm quả nhuộm da với tóc, nói anh em ruột của Mikey thì Maki cũng tin.

Nhưng điều làm Maki lo nhất là Emma kìa.

Nhìn con bé muốn nói gì đó nhưng lại ngập ngừng chẳng thốt lên câu. Mà nghĩ kiểu gì cũng tức.

Đúng vậy, tất cả lỗi là của Shinichiro!!

Maki liếc nhìn qua Izana.

Thằng nhóc này nhìn Emma mãi. Hình như cũng muốn nói.

Ủa? Bình thường nói dữ lắm mà, bật lại Maki mãi thôi, sao giờ im như hến vậy???

"Giới thiệu mọi người, thằng anh trái ngược với bạch tuyết này là Kurokawa Izana, ổng đang ngại đó nên không giới thiệu được"

Xin lỗi, Maki đói rồi, trưa không ăn nên giải quyết lẹ lẹ cho Maki về ăn cơm đi.

Izana nghe xong giật mình, quay qua nhìn Maki. Con nhóc này, đừng tưởng chặn được vài đòn của Izana là tự đắc nhé.

"à ừ....chào mọi người"

Lịch sự, nhất định phải lịch sự!!

Đã được dặn từ những ngày đầu về nhà rồi, không lịch sự thì mẹ sẽ cầm gậy dí chết Izana, Limo là một nạn nhân cho việc chảnh mèo không chịu ăn, bị mẹ Maki vứt luôn bát cơm tô nước.

Phải nói là cái trừng mắt của phụ nữ khi nổi điên lên nó ghê chết đi được.

"chào em, Emma"

Maki thúc tay vào vai Izana, ra hiệu cậu ta nói chuyện với Emma, ai cần biết nói gì chứ, mở mồm ra chào trước đi.

Đó là những gì Izana đoán lượng thông tin mà Maki muốn truyền đạt. Còn đúng hay không thì ai biết :)

Ừ đúng rồi, Maki thấy ngột ngạt quá nên lỡ tay thúc vào vai Izana thôi, ai mà ngờ thằng nhóc tóc trắng này hiểu nhầm rồi mở mồm chào hỏi đâu.

Thôi kệ, coi như là làm việc tốt.

Maki tự nể phục bản thân. Thở phào một tiếng, nhìn lại phía Emma. Hmmm, gen nhà Sano đúng là trội thật, từ anh trai tới em gái, ai cũng đẹp.

Mà trừ đứa con gái ra thì hai thằng đực rựa kia hơi điên điên thôi.

Thôi, coi như ông trời không cho ai tất cả:)

Cơ mà....Emma khóc cmnr!!

"ôi em gái xinh đẹp tuyệt trần ơi, em ghét tên khốn Izana này đến thế hả, chị quánh anh ta nhé!!"

Maki là người đầu tiên phản ứng. Ôi, Maki là con gái, nhưng cũng cực kỳ nhạy cảm với việc khóc lóc của người ta.

Biết dỗ hay nói câu này hay hay để an ủi đâu. Sợ người ta nghe xong không những hết khóc mà còn nổi điên cầm dao rượt chết Maki.

Như vừa rồi. Emma có thể hết khóc, nhưng Izana chắc chắn sẽ lại tạo thánh chiến với Maki.

"đúng vậy, anh cũng quánh chung luôn, em muốn đánh chỗ nào anh đánh chỗ đó"

Cao thủ không bằng tranh thủ. Nhân lúc Maki đang lấy cớ để đánh được Izana thì Mikey xen chân vô ăn ké miếng lợi.

"ya Mikey, mày đừng được nước làm tới, ai chơi ăn ké bao giờ"

"gì, tao là đang dỗ Emma"

"xạo ke, mày ăn ké, tính mày tao lại nắm trong lòng bàn tay"

"sao đây, giờ mày muốn đánh với tao thay vì đánh Izana hả"

"THẰNG CHIBI!!"

"CON NGỐ TÀU MAIKI!!"

Ông Sano nhìn cảnh thằng cháu cãi tay đôi với một đứa con gái khác mà chỉ biết thở dài. Rõ ràng lúc nãy còn bảo sẽ giành công bằng, an ủi Emma, sao giờ lại đi cãi nhau với Maki rồi!!

Kakucho ngồi cạnh Shinichiro, thúc tay một cái ngay bả vai, xin lỗi nhưng đau lắm đấy.

"thằng em của anh trẻ trâu quá vậy"

Izana cũng ngồi kế, thúc bả vai còn lại.

"không những trẻ trâu, mà còn chiếu mới nữa, chơi với Maki mà không biết con nhỏ đó có thể dùng thủ đoạn gì để trả thù à"

Chơi bẩn chơi hèn thì tới bây giờ Izana chưa tìm ai chơi lại Maki. Đừng tưởng Izana không biết. Sau cái đợt đánh nhau tại gia, Maki thua về thể xác nhưng tinh thần phục thù lại bất khuất khôn nguôi.

Bát mì cho bữa sáng nó bỏ cả hũ muối vào hay gì mà mặn chết!! Ăn mà muốn tăng huyết áp, sủi bọt mép, đau khổ vô cùng.

Mà Izana thì không dám đổ tô mì. Lỡ nó alo méc mẹ thì mười cái mạng cũng không sống nổi đâu. Cỡ mà ở trại trẻ, là Izana lật bàn lật ghế, quạo quạo đánh nhau tiếp rồi đó.

"pfff"

???

Cả nhà còn đang ngao ngán nhìn hai đứa trẻ đang cháy bỏng về ý định đập nhau ngay trước mặt phụ huynh thì bỗng nghe được tiếng phì cười của ai đó.

"trời đất ơi, hai người buồn cười chết mất"

"thằng chibi, con ngố tàu, ôi trời ơi, hahaha"

Emma lúc nãy còn tính khóc một trận để làm mình làm mẩy với Izana thì thấy cảnh Mikey với Maki tranh cãi với nhau.

Nhưng nó buồn cười quá, Emma không có khóc được. Cũng không biết tại sao nữa, nhưng Emma vui lắm. Cảm giác yên bình khi những người mà em yêu quý đang ngồi trước mặt em, hiện hữu, kề cạnh.

Emma chẳng biết cảm giác kỳ lạ đó là gì, nhưng em biết, dù họ có cãi, đánh nhau tới sứt đầu mẻ trán, họ vẫn sẽ là bạn bè, là anh em.

Maki nhìn một Emma cười nắc nẻ trong khi khóe mắt vẫn còn vài ba giọt nước mắt sắp rơi, bỗng Maki nhớ tới cái cốt truyện chính.

Đau buồn và luyến tiếc, cuộc đời Emma trông mới thảm thương làm sao, khi cả cái chết cũng tới quá sớm với một đứa trẻ như em ấy.

Arggg, càng nghĩ càng tức, nhất định phải bắt Kisaki lại rồi hành cho bõ ghét mới được.

"nể mặt Emma xinh đẹp, tao sẽ tha thứ cho mày, Mikey ạ"

Maki quý Emma lắm, nên giả sử mấy năm nữa mà cái chết của Emma vẫn không tránh khỏi việc diễn ra thì xin phép được bắt Emma về nhà Maki ở nhé.

Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất mà. Izana với Kakucho có chết cũng không ngờ Emma đang ở nhà mình đâu.

Vả lại....phòng của Maki đâu phải muốn vào là vào:)

"hứ, cần mày tha thứ quá cơ"

Mikey hếch mặt, cóc sợ Maki.

"được rồi, trở về chủ đề chính thôi"

Ông Sano thấy mọi chuyện đã lắng xuống, Emma cũng ổn định cảm xúc hơn thì liền lên tiếng.

"đúng rồi Izana, anh muốn sao"

Maki quay mặt về phía Izana hỏi ngay. Nói không buồn thì cũng không đúng. Dù sao cũng thân thiết được mấy tuần mà, tới đánh nhau, chơi bẩn chơi chó gì cũng trải nghiệm rồi.

Cũng tiếc nếu phải rời xa thằng anh da đen này lắm.

"Anh..."

Izana không biết phải làm thế nào hết. Emma cũng quan trọng, mà Maki thì cũng không phải người xa lạ gì cho cam. Hơn cả, cậu đang ở dưới sự nhận nuôi của gia đình Maki. Còn Kakucho thì sao....chết rồi, Izana không muốn xa ai hếttttt.

Xa Shinichiro thì được, tên nói dối biếи ŧɦái chết tiệt:)

"nói lạ, tất nhiên anh ta sẽ về nhà Sano rồi, chẳng phải là anh trai của Emma sao"

Maki nghe Mikey nói thế xong, lập tức quay phắt qua nhìn chằm chằm vào Shinichiro. Cả Izana lẫn Kakucho cũng thế. Những ánh mắt toát lên ý nói "anh-đéo-nói-hết-sự-thật-à".

Shinichiro chỉ biết cười giả lả, gãi đầu nhìn hướng khác.

Xin lỗi ba đứa, anh mới kể tới khúc Izana là anh trai thất lạc của Emma và hiện đang ở nhà Maki thôi.....

"Izana không phải anh ruột của em"

Hôm nay quay cổ hơi nhiều, về phải lấy miếng Salonpas dán mới được. Maki nhìn lại về phía chủ nhân của câu nói vừa rồi. Emma à.....chị thương em quá đi mấttttt.

Mà Maki thề, hai tên, à không, là ba tên ngố, hai người họ Sano, một người họ Kurokawa, sẽ kiểu sốc và hoang mang các thứ cho xem.

Kakucho thì Maki yên tâm rồi. Nhìn còn trưởng thành hơn thằng ranh Izana:)

"hôm bữa....em có thấy Shinichiro nói chuyện với chị Maki ấy"

"em ngồi ở bàn sau luôn"

"nên em nghe hết trơn rồi, dù không nói tới chuyện ruột thịt nhưng em cũng đoán chừng được"

Đúng là thế truyện tranh, cái chuyện tình cờ với tỉ lệ như xác suất trúng xổ số cũng có thể xảy ra. Trong hàng trăm quán nước thế quái nào cả đám nhân vật chính cũng có thể tề tựu lại vậy!!

"Emma à...."

Mikey với Izana chẳng biết nói gì nữa. Em gái đáng yêu của họ đang buồn phiền kìa. Hơn nữa còn là người biết sự thật, lại có thể vui vẻ, nhẫn nhịn, không gào la đòi hỏi.

Xin lỗi chứ đổi hai thằng anh kia để lấy Emma thì ông Sano ơi, ông có chịu không?

"Sano Shinichiro"

"vâ......vâng!!"

Aduma, ông ơi, ông đừng gọi thẳng họ tên với cái chất giọng trầm đó chứ!!! Không chỉ Shinichiro sợ đâu, cả đám cũng sợ chết khϊếp!!

Đừng giỡn mặt với người lớn, nghe câu gừng càng già càng cay chưa, lạng quạng chỉ có ra chuồng gà thôi.

"nói dối là không tốt đúng chứ"

"vâng!!"

Tội nghiệp, thật sự, rất tội nghiệp. Mà thôi, nghĩ lại rồi, tội khỉ khô gì, bị mắng là đáng đời lắm. Ai bảo vừa nói dối Izana xong còn quay ra không nói hết chuyện cho hai đứa em chi.

"phạt dọn nhà hai tháng, chép phạt rồi đưa ông"

"yeeeeeeee"

Có anh em nào như anh em nhà Sano không. Thằng anh cả bị phạt, hai đứa em đang sầu thì vui muốn nhảy cẫng lên.

Đúng là anh em ruột. Ruột thừa:)

Izana nhìn một cảnh vui vẻ như thế. Trong lòng có chút ghen tị. Thì ra, bọn họ luôn vui vẻ như thế. Luôn hòa hợp, yêu thương. Bọn họ thực sự cấu tạo nên một gia đình đúng nghĩa. Một gia đình, chỉ với những người họ Sano.

Đéo ổn, Maki thấy không được rồi. Nhìn cái bản mặt của Izana là biết thằng nhóc đang nghĩ gì rồi. Lỡ nó chập mạch lại suy nghĩ tiêu cực nữa thì chỉ có ăn đủ thôi.

"haha, nói coi Izana, anh thấy cảnh này nó có déjà vu không"

À, phải rồi. Cảnh này, nhà Maki cũng có mà. Những lần mẹ cầm gậy trừng mắt, Maki nổi điên với cái tính chảnh mèo của Limo, những chuyện dở khóc dở cười vào sáng sớm của Kakucho hay những màn chơi bẩn chơi hèn của Maki.

Chính Izana cũng đã được trải nghiệm mà. Dù chỉ mới cách đây không lâu thôi.

"con sẽ tiếp tục ở nhà Maki ạ"

"dù thế, nhưng con vẫn là anh của Emma"

Đúng rồi, tuyệt vời 10 ông mặt trời luôn. Chưa bao giờ Maki tự hào về khả năng giáo huấn, rèn giũa tư tưởng, công tác suy nghĩ cho người ta như thế.

Izana nghĩ thông rồi. Dù có hay không, cậu vẫn mang một ơn với nhà Maki. Muốn hay không, Izana đã xem Maki là em gái. Và hơn cả.

Cậu thấy không chơi được với thằng ranh Mikey.

Cảm giác nó mở mồm câu nào là Izana có thể nổi nóng câu đó vậy, nên là vì một nền hòa bình trong nhà Sano, Izana sẽ tiếp tục ở nhà Maki:)

Chứ Izana không nói là Izana muốn ở chung với Kakucho, Maki và con quỷ Limo chết tiệt kia đâu. Mà hình như Limo là mèo của bà hàng xóm.... Hmmmm, thôi kệ, chờ con Limo mọc lại lông rồi trả cũng được.

Thật ra đây là quyết định mà Kakucho với Maki không ngờ tới. Thấy Izana trân trọng Emma lắm, cứ tưởng sẽ đòi về nhà Sano cơ. Nên khi Izana kêu sẽ không qua nhà Sano, hai bọn họ cảm động muốn rớt cái nước mắt.

Ôi, tổng trưởng Thiên Trúc tương lai đã trưởng thành rồi kìa.

"thế thì luôn chào mừng em tới nhà Sano chơi nhé"

"phải, cả ba đứa luôn, ông luôn mở cửa đón chào đấy"

Duyệt ông ơi, mốt làm mình làm mẩy, bỏ nhà trốn qua đây đỡ tốn tiền thuê phòng rồi!!

Cười nói, vui vẻ, dưới mái nhà Sano, những câu chuyện hay tiếng cãi vã cũng trở nên hòa hợp tới kỳ lạ. Maki thực sự bị cuốn vào cái niềm vui này, và cũng phải chấp nhận, rằng tương lai của bản thân. Hoàn toàn có thể bị lôi vào mạch truyện.

Đó là cái giá phải trả, cho kẻ ngoại lai dám thay đổi những điều mà nó vốn dĩ phải diễn ra.

Thôi kệ, vui là được, chết thì chết, đằng nào cũng chết một lần rồi mà, ahihi:)

---------------Sơ đồ chỗ ngồi cho mọi người dễ hình dung ha=))))

Chữ hơi xấu, mọi người thông cảm🧚🧚🧚

Cái này dễ nhìn hơn nè=))

Cập nhật lại hình nha=))