Bí Kíp Sinh Tồn Của Người Thường

Chương 10: anh em như thể tay chân.

Bí kíp 10: thôi thì giải quyết từ gốc rễ vẫn đề vậy.

.

.                .

Nhắm mắt mở mắt cái trong nhà lòi ra hai thằng anh. Vui không? Haha, vui muốn thắt cổ chết mẹ cho rồi luôn á, ahaha....ha...ha:(

"chà, Maki, đây sẽ là hai thành viên mới của nhà chúng ta, bên trái là Izana, bên phải là Kakucho"

"ba đứa làm quen nhau nhé"

:)

Bạn nghĩ ba mẹ Maki sẽ nói vậy hả? Trời ơi, không hề, bọn họ như khủng bố tinh thần Maki vậy đó, không thèm giới thiệu hay nói nguyên nhân nhận nuôi luôn.

"ôi chao, giới thiệu làm gì, mẹ thấy ba đứa nãy nói chuyện vui lắm mà"

"đúng rồi, ba còn thấy tay bắt mặt mừng, cười nói hòa hợp nữa"

Lạy chúa ba mẹ ơi, thiếu điều muốn đơm nhau ra bã chứ vui vẻ cười nói gì đâu.

Maki bất lực nhìn ba mẹ mình, quay qua nhìn hai tên hung thần mới xuất hiện trong nhà lại càng tiền đình hơn. Phải mà có nắm lá ngón ở đây.....là hai tên đó chết chắc, Maki sẽ nghiền cho nhuyễn, trộn vô rau củ quả tụi nó ăn!!

"hai người đồng ý nhận nuôi luôn à"

Dù sao Maki nghĩ ba mẹ mình không phải loại bắt ép. Bọn họ không nói trước cho Maki thì Maki cũng có thể hiểu được phần nào.

Ba mẹ Maki không thể sinh đứa con thứ hai.

Mẹ Maki quá yếu, hai năm trước, em cô chưa kịp đón nhận ánh mặt trời thì đã ra đi ngay từ trong bụng mẹ.

Maki cảm thấy may mắn, khi hai người họ vẫn tích cực sau một chuyện khó khăn như thế.  Thường thì trong truyện sẽ kiểu, ba mẹ bị ám ảnh, chèn ép đứa con đầu, bla bla...

Và vốn dĩ, Maki cũng quá hiểu chuyện, nên dường như bọn họ tin Maki sẽ không ý kiến gì. Nghe hơi vô trách nhiệm, nhưng đúng thật là Maki không ý kiến:)

Chẳng qua là trong cả chục đứa con nít, hai người nhất định phải chọn đúng hai tên quỷ này sao!!

"ý kiến của tụi tao không quan trọng, nhìn ánh mắt của mấy bà già trong đó là biết muốn tống tụi tao đi rồi"

Đánh nhau, đổ máu, bầm dập, dơ bẩn. Có ngày nào mà họ không bị phàn nàn đâu. Tống hai người họ đi được, bọn họ lại chẳng mừng tới mức mở tiệc liên hoan.

Một bầu không khí im lặng bao trùm lên cả ba. Kakucho cảm thấy có chút ngột ngạt. Nhìn sắc mặt bình tĩnh của Maki mà chẳng rõ là con bé đang chấp nhận hay là tức giận với sự hiện diện của hai cậu.

Ừ thì....nếu con bé không chịu, thì cũng là lẽ thường tình mà...

Rồi Kakucho nhìn qua hai vị phụ huynh vừa nhận nuôi hai cậu. Bọn họ đang lo lắng nhìn Maki. Trên đường về bọn nói như đinh đóng cột rằng Maki dễ lắm, sẽ không sao đâu.

Nhưng giờ nhìn thấy một vẻ mặt không mấy khả quan của Maki, có lẽ, bọn họ cảm thấy bản thân quá hồ đồ.

Thậm chí cả Izana, nhìn đôi mắt sắc lẻm kia mà có chút giật mình. Rõ ràng lúc ở trại trẻ, con bé đó đâu như thế này. Nó giỡn mặt và rất ngông, còn trước mặt Izana bây giờ, cậu không thể biết được, nó đang nghĩ cái gì trong đầu cả.

Izana à, anh chỉ con người thôi, phải thần phải thánh hay có con mắt tâm linh đâu mà đòi đọc suy nghĩ:)

"đừng căng thẳng thế chứ"

"cả nhà mau đi ăn cơm thôi"

Maki quay người đi vào trong bếp. Suy đi nghĩ lại, chúa ơi, nãy ở trại trẻ con vừa giở thói trẻ trâu, ăn nói cà khịa ra, giờ người bắt con sống chung nhà, đây phải chăng là trả nghiệp ạ?

Nên là, nãy giờ Maki đang hoang mang với nghiệp chướng của bản thân, chứ không phải ghét bỏ gì hai người kia đâu.

"gì vậy, không phải bốn người nấu xong hết, đang chờ con về ăn hả"

"trời ơi, đừng bảo 4 người đi ăn mảnh, không rủ con nha, giận bây giờ!!"

Maki biết thừa bọn họ đang căng thẳng về việc gì. Ừ thì Maki có chút sốc khi ba mẹ nhận nuôi Izana với Kakucho. Nhưng cô dễ mà? Nếu thực sự phải dính dáng tới cốt truyện, may ra chỉ có chết mới kết thúc được số mệnh của Maki.

Vậy thì trốn làm mẹ gì, chơi tới bến luôn đi:)

À không, chuyện gì né được thì né, không được mới chơi nha.

"đâu có đâu có, hai đứa mau vào ăn nào, nãy giờ chắc cũng đói rồi đúng không"

"đúng đúng, cả nhà ta cùng ăn nào"

Ba mẹ của Maki thấy con gái mình như thế mà vui mừng. Có lẽ cuộc đời của họ thực sự may mắn, khi có thể có một đứa con gái như Maki.

Nhưng liệu có ổn không khi con bé quá hiểu chuyện như thế....

"sao thế, chê cơm hả, đảm bảo mẹ của chúng ta nấu ngon hơn mấy cô trong kia chắc luôn, hai người mà chê là cho nhịn đấy"

Gì, này nói không điêu, cơm mẹ nấu vẫn ngon nhất.

Nãy giờ, Izana và Kakucho được nghe những thứ tưởng chừng sẽ không bao giờ được nghe nữa. Cả nhà, mẹ của chúng ta,....chết tiệt, ngại tới đỏ hai tai luôn mất.

Từng bước từng bước, bọn họ tiến vào căn bếp và nhìn một bàn đầy ắp thức ăn. Ở trại trẻ, những thứ nóng hổi hay dinh dưỡng dường như rất khan hiếm. Chỉ khi có người tài trợ đến, họ mới được ăn ngon, ăn đủ, chứ làm gì được thưởng thức những thứ ngon mắt thế này.

Ngồi xuống chiếc ghế gỗ và cầm trên tay đôi đũa đen của mình. Món ăn thì ngon đấy, nhưng có thể nào đừng nhìn chằm chằm vào Izana với Kakucho nữa được không??

"thức...thức ăn ngon lắm ạ"

Kakucho biết thừa, cho dù đồ ăn có ngon cỡ nhà hàng 5 sao đi chăng nữa, vị vua của hắn cũng đếch có thèm mở mồm khen đâu.

Cơ mà, sao cậu có cảm giác nếu Izana không khen thì con bé Maki đang nhìn Izana cháy mắt kia sẽ làm mình làm mẩy, làm đủ thứ chuyện vậy ta....

"ăn rau vô đê"

"cá nữa"

"canh cà chua nè"

"thịt bằm hơi bị đỉnh"

"nước cam, bánh kẹo, quýt, táo, dưa, lê"

"ăn đi ăn đi"

Izana mà không chịu khen, Maki có tán gia bại sản cũng phải bắt tên chảnh cún này phải khen!! Shinichiro, anh chờ đó, Maki thề, bao cái tính giang hồ mà anh chỉ dạy cho Izana, Maki sẽ dẹp hếtttt.

Izana nhìn thức ăn trong bát cứ thế mà đầy lên, bánh kẹo cũng để xung quanh bàn, trái cây gọt sẵn cũng được đưa ngay trước mặt.

Này heo ăn chứ người ăn cái gì!!

Ngó qua Kakucho cầu cứu gì đó cho bản thân. Chỉ nhận lại một cái lắc đầu đầy bất lực. Ngó về phía hai vị phụ huynh kia, thôi, bọn họ bụm miệng cười rồi thì giúp được khỉ gì.

"này nhóc, nhóc muốn cái quỷ gì đây"

"mau khen đồ ăn ngon không là đống này sẽ được tọng vô mồm anh đấy, Izana"

Hehe, Maki tin bản thân có thể hành con quỷ Izana về làm người. Nào nào, mau mở miệng khen đồ ăn ngon điiii.

Bỗng Maki thấy Izana nhếch miệng cười đắc thắng. Ặc, chắc chắn nó đã nghĩ ra kế gì để chống lại Maki rồi đấy!!

"Maki phải là người ăn nhiều vào chứ, khi bữa vừa bị ném chai vô đầu mà"

!!! Chết rồi !!!

Maki giật mình quay nhìn ba mẹ mình. Clm, nhìn căng quá anh em ơi. Maki hoàn toàn có thể cảm nhận được bọn họ đang giận dữ và muốn bùng nổ ngay lúc này.

"Maki, là đứa nào bắt nạt con"

"khoan khoan mẹ à, bỏ gậy gỗ xuống rồi ta nói chuyện!!"

"ba à, khuyên mẹ đi chứ!!!"

Mẹ Maki như hóa bà la sát, tay cầm gậy và sẵn sàng đơm đứa nào đã có hành động ngu xuẩn đó với con bà.

Ba Maki thấy thế cũng chẳng ngăn. Nóc nhà điên lên rồi, giờ xông vô chỉ có bay màu thôi. Nên ông không ngu nhào vô đâu. Xin lỗi con, Maki.

Maki quay quắt qua nhìn Izana cháy mắt. Bà mẹ thằng chảnh cún mất nết này!!

Kakucho đứng bên ngoài nhìn cảnh nháo nhào như thế này có chút .....kỳ lạ? Kiểu, vừa vui vừa không biết nên làm gì. Có nên khuyên cô nhận nuôi nên bình tĩnh lại, hay kêu Maki kệ mẹ đi, để cô ấy đi xử đám ôn ném chai đó.

"bỏ đi, con có sao không, sao không nói cho ba mẹ nghe"

"con giải quyết tụi nó rồi nên không cần nghiêm trọng hóa như vậy đâu ạ"

Bọn họ chỉ có đứa con duy nhất là Maki. Đánh còn không nỡ đánh vậy mà đám ôn con lại dám làm đau đứa nhỏ của bọn họ. Sao mà chấp nhận được!!!

Bọn họ luôn mong chờ Maki có thể quậy phá một chút. Mong chờ con bé ra dáng của đứa trẻ 11 tuổi, chứ không phải quá đỗi hiểu chuyện như thế. Đau thì nói đau, muốn gì nói đó, có thể dựa dẫm vào bọn họ....

Nhưng từ bé tới lớn, cái gì con bé làm cũng đều nghĩ tới bọn họ đầu tiên. Con bé biết họ mệt, con bé biết đồng tiền quý giá ra sao, con bé biết đủ thứ của xã hội.

Nên có khi, bọn họ là ba mẹ, nhưng chẳng hiểu nổi đứa con của mình.

Họ ôm lấy Maki. Họ sợ, rất sợ. Nỗi đau mất con đâu phải bọn họ chưa từng trải qua chứ...

Izana thấy một cảnh ôm nhau của gia đình Maki liền siết chặt tay lại. Phải rồi, đến cuối cùng, cậu với Kakucho cũng chỉ là người ngoài.

Nhận nuôi cũng chỉ tăng sự tốt đẹp cho bọn họ, chứ cậu với Kakucho, làm gì có địa vị trong cái nhà này. Không phải máu mủ, thứ tồn tại duy nhất giữa cậu và bọn họ chỉ là người nuôi và người được nuôi.

Ghen tị? Ừ, Izana đang ghen tị. Tại sao, con bé đó có thể có tình yêu thương, nhưng Izana lại không thể. Nếu ngay từ đầu, Izana không tồn tại, liệu mọi thứ có dễ dàng hơn không. Thật nực cười, quá nực cười.

"Izana, Kakucho, lại đây nào"

Bọn họ dang rộng tay, chào đón Izana và Kakucho vào cái ôm đó. Họ có một đứa con là Maki, nhưng giờ họ lại có thêm hai đứa trẻ khác.

Gì đây. Bố thí lòng thương hay đang làm trò gì vậy. Tại sao bọn họ...

"có nhớ em từng nói gì không"

Có nhà thì thương yêu một đứa chẳng chung dòng máu như từng tế bào chạy trong người

Maki thiết nghĩ. Izana vẫn chưa biết, vẫn có thể cứu vớt được, chẳng qua phải có thời gian, vì vết thương lòng, không phải dùng thuốc là có thể chữa lành.

Shinichiro, anh liệu mà kiếm tiền nhiều vào. Công này của Maki, anh mà mua đồ ở chợ Long Biên là Maki cầm xăng qua đốt con xe nhà anh.

Cũng chẳng biết hai người kia nghĩ gì, chậm rãi đón nhận sự ấm áp từ cái ôm đó. Ngộ ghê, thường thì Izana sẽ ôm Shinichiro hay Kakucho. Kakucho lần cuối ôm ai đó ngoài Izana cũng chẳng thể nhớ được nữa.

Maki khều khều Izana với Kakucho, thì thầm nói nhỏ.

"anh em như thể tay chân, ngày mai đi đơm ông già Shinichiro không"

"có, đơm chết ổng đi"

Bye bye, Shinichiro. Anh đánh dần dần cho quen. Mốt bị đánh cũng đỡ bỡ ngỡ, mị sẽ báo thù :>

-----------

Tui biết chap này nó cứ thế nào ấy=))

Nên nó có xàm xàm thì mọi người thông cảm🥲🥲