Jungkook là Omega, từ nhỏ được ông bà Oh nhận nuôi, với một đứa trẻ sinh ra đã thiếu tình thương, đây chắc chắn sẽ là một khởi đầu mới đầy tốt đẹp. Ông bà Oh là hai vợ chồng hiếm muộn, nên từ khi nhận Jungkook về, ông bà rất yêu thương cậu, chiều chuộng Jungkook như con ruột của mình. Mà đổi lại, Omega họ Jeon cũng rất biết vâng lời, bố mẹ nuôi giàu có nhưng cậu chưa từng đòi hỏi quá cao.
Năm đó, Jungkook 7 tuổi.
"Em chào anh ạ."
"Chào em." Cậu nhóc kia cười tươi, chào hỏi lại Jungkook nhỏ.
"Em là Jungkook, anh có thể gọi em là Jungkookie cũng được ạ. Anh mới chuyển đến đây sống sao?"
"Ừm, anh tên là Taehyung, anh mới chuyển đến đây sống, hy vọng được Jungkookie chiếu cố." Cậu nhóc tên Kim Taehyung nhoẻn miệng, cong môi cười. Đoán chừng cậu nhóc này là một Alpha khỏe mạnh, trông dáng mới 17 tuổi nhưng đã rất đô con.
"Dạ, em sẽ chiếu cố Taehyung mà hì." Jungkook cười ngốc, lấy từ trong túi ra một viên kẹo.
"Jungkookie tặng anh ạ." Jungkook bẽn lẽn gói vào tay Taehyung que kẹo rồi chạy đi.
Taehyung xòe tay ra, chợt mỉm cười khi thấy viên kẹo được vẽ một chú thỏ hồng phía trên. Đúng là em bé ngốc đáng yêu mà.
Taehyung với Jungkook từ đó rất thân nhau, đi đâu hay làm gì đều quấn lấy nhau không rời. Cho đến một thời gian sau, một cậu nhóc lạ chuyển đến. Cậu rất biết ăn nói, nên sớm đã được lòng tất cả mọi người, bao gồm Kim Taehyung. Mà cũng từ đó, số lần đi chơi cùng nhau của Taehyung và Jungkook cũng giảm dần.
Jungkook không hẳn là ghét cậu nhóc tên Jan đó, bởi vì cậu ấy rất tốt, hơn nữa còn thường xuyên cho cậu kẹo. Nhưng bởi vì cậu ấy cướp Taehyung nên Jungkook cũng mất thiện cảm dần.
"Cậu tránh ra, anh Taehyung là của tôi." Jungkook xấu tính đẩy Jan ngã, cả cơ thể nhỏ xinh đứng chắn trước người Kim Taehyung.
"Được rồi, anh xin lỗi Jan nhé, Jungkook em ấy không cố ý đâu." Taehyung kéo Jungkook sát lại gần mình, dùng tay lau đi vết bẩn trên mặt cậu.
"Nhưng rõ ràng cậu ấy đẩy em mà, sao anh lại dịu dàng với cậu ấy chứ?" Jan không cam tâm, đứng dậy chỉ tay thẳng vào mặt Jungkook.
"Cậu xin lỗi tôi đi!" Jan nghênh mặt lên.
"Tại sao tôi phải xin lỗi cậu?" Jeon Jungkook bốc đồng muốn xông lên, nhưng lại bị cánh tay của Alpha Kim giữ lại. Vốn dĩ trước giờ Omega yếu hơn Alpha là quy luật, nên cũng không có gì lạ khi Taehyung chẳng dùng nhiều sức đã có thể bế gọn Jungkook lên.
"Anh thay mặt Omega của anh xin lỗi Jan nhé. Muộn rồi, em về đi."
"Ơ còn em?" Jan uất ức, mắt rưng rưng chực khóc.
"Anh phải bế cục cơm nắm này về rồi, nếu không em ấy sẽ lại làm loạn." Kim Taehyung không quan tâm đến Jan sẽ về mách lại bố mẹ mà một nước bế Jungkook về.
Cậu nhóc đó chỉ biết siết chặt tay, hẳn là bắt đầu ghét Jungkook rồi.
"Anh bế em làm gì chứ? Thế chẳng phải anh suốt ngày đi chơi với cậu ta à? Này nhé, cơm nắm giận cục pudding rồi." Jungkook mới 7 tuổi, nên nói có chút ngọng, Kim Taehyung không những không chê mà còn lấy đó làm nét đáng yêu của Jungkook.
"Vì Jan mới chuyển đến, thế cục cơm nắm muốn cậu ấy bị cô lập sao?" Kim Taehyung cúi đầu xuống, hơi hôn lên gò má đỏ hồng của Jungkook.
Con nít con nôi gì mà quá trời quá đất vậy?
"Tránh ra, mẹ em bảo hôn nhau sẽ có em bé đó. Mà pudding trộn với cơm nắm sẽ ra cục gì anh ha?" Jungkook đẩy môi Taehyung ra xe, nhoẻn miệng cười toe toét.