Không nói thời gian trì hoãn cả đi cả về, vẫn phải tiêu tiền.
Sau này Khương Khê muốn khám bệnh, loạui bệnh này chắc chắn là thường xuyên gặp, phải mua trước dược liệu.
Ngoại trừ dược liệu, cô còn muốn mua kim châm cứu, nhưng cái này giá không rẻ, lại còn phải đặt hàng, đặt hàng về rồi cũng đều chỉ là loại bình thường, hoàn toàn không bằng được với loại mà cô sử dụng ở kiếp trước.
Tuy nhiên với điều kiện hiện tại, cô chỉ có thể trả tiền đặt trước.
Nhân viên cửa hàng cười nói: “Cái này cần chờ tầm một tháng, sau một tháng cô lại đến xem sao.”
“Cảm ơn.” Mua thuốc xong, Khương Khê sắp xếp rồi bỏ vào giỏ xe, lại đi đến hợp tác xã để dùng mấy phiếu hôm trước mẹ Bùi đưa cho cô, lại đi rút 100 đồng phí sinh hoạt, xong xuôi chuẩn bị quay về.
Thế nhưng vừa đi ra khỏi bưu điện, liền nhìn thấy một nam một nữ đi vào.
Cửa to như vậy, bọn họ một người ra, hai người vào, vừa đúng lúc ngước mắt nhìn nhau, Khương Khê phát hiện sắc mặt hai người ngày nháy mắt cứng đờ.
Khương Khê nhìn kỹ hơn.
Mới nghĩ ra hai người này, chính là Lục Kiến Quốc và Tần Nguyệt, nhưng nguyên chủ và Lục Kiến Quốc cũng chỉ là gặp qua một lần, còn Tần Nguyệt là bạn học, nhưng cũng không thân quen, vì thế không chào hỏi, trực tiếp rời đi.
Tần Nguyệt nhịn không nổi mà quay đầu nhìn theo.
Thiếu nữ đó cũng ngang tuổi với mình, hơi gầy gò, nhưng dung mạo thanh tú, cô có mái tóc dài, tùy ý buộc thành đuôi ngựa phía sau, lại bện thành bím tóc, không chút lòa xòa, lộ ra toàn bộ gương mặt, nhìn có cảm giác rất sạch sẽ.
Ngay cả khi mặc trang phục đơn giản thì cũng có thể nổi bật trong đám đông.
“Sao vậy?” Lục Kiến Quốc hỏi.
Tần Nguyệt nhanh chóng định thần lại, hít vào một hơi, đè nén sự đố kị và cảm giác tội lỗi trong lòng, miệng khẽ nhếch lên cười: “Gặp bạn học cũ, nhưng hình như cô ấy không nhận ra, chúng ta vào trong thôi.”
Lục Kiến Quốc có chút không tự nhiên cười cười, gật đầu đi vào.
Hôm nay hai người bọn họ đi làm thông báo kết hôn.
Vì chuyện kết hôn, Lục Kiến Quốc dùng ngày phép của nửa tháng, mấy ngày này hắn đều không đi, phía lãnh đạo biết được hoàn cảnh đặc biệt của hắn, có nói trước, kiểm điểm chính trị này đều có thể làm gấp, tránh việc ba đứa trẻ cứng đầu trong gia đình lật đổ mái nhà của người đang giúp đỡ chăm sóc chúng.
Tần Nguyệt cảm thấy thoải mái hơn, nhìn người bên cạnh, mỉm cười, trong mắt tràn đầy hy vọng vào cuộc sống hạnh phúc trong tương lai.
Lần này cô sẽ không chọn sai nữa.
Không phải là làm mẹ kế sao?
Ở kiếp trước cô không sinh được con, lần này không cần sinh đã có ba đứa con trai, cũng không cần lo sau này sinh con gái sẽ bị ghét bỏ, càng đừng nói ngoại trừ người làm cha Lục Kiến Quốc, ba đứa con của hắn sau này cũng đều sẽ là rồng phượng giữa mọi người, chỉ cần kiên định, vinh hoa phú quý sau này không cần phải lo nữa!
Về phần Khương Khê….
Nghe nói hai ngày trước cô kết hôn với Bùi Hạ Quân.
Cô nhớ kiếp trước Khương Khê kết hôn với Lục Kiến Quốc, Bùi Hạ Quân hôn mê tầm nửa năm sau thì chết, sau đó cha mẹ Bùi và hai thằng con trai mâu thuẫn, đến khi họ già bệnh rồi, Khương Khê là người phụng dưỡng cho họ.
Ở kiếp này cũng coi như là đưa Khương Khê qua đó trước, hoặc là Bùi Hạ Quân sẽ không chết sớm như vậy, có thể là một…..chuyện tốt, nói không chừng sau này Khương Khê mà gặp phải khó khăn, cô sẽ giúp đỡ.
Tần Nguyệt nghĩ như vậy, trong lòng cũng cảm thấy bình yên nhiều hơn.
*
Phía bên này
Khương Khê đã đạp xe về rồi.
Lúc nãy lướt qua nhau, cô đều không tâm trong lòng, đạp xe nhanh, cô đang thưởng thức cảm giác thư giãn của gió thổi tới.
Những đồ cần thiết đa số đều mua được rồi, duy nhất tiếc một điều là phiếu vải không đủ dùng, vải đó dự tính đủ cho mỗi người một áo, còn quần thì không đủ may.