Bạn Học Cùng Kí Túc Xá Đều Mơ Ước Ta

Chương 2.2: Bị bạn cùng phòng cắm phun nước

Thật chặt!

Lâm Phàn kinh ngạc cảm thán.

Lần đầu tiên bị dị vật tiến vào cảm giác cũng không quá tốt, có chút đau, nhưng theo ngón tay quấy, một loại sung sướиɠ khó có thể miêu tả nhanh chóng thay thế đau đớn, loại sung sướиɠ này cùng cảm giác cậu tự đùa bỡn âm đế không giống nhau, càng thoải mái, như vứt người tới tận mây xanh.

Một ngón tay của Lâm Phàn liên tục khấy động bên trong nữ huyệt non mềm của Tân Đường, khiến thịt huyệt banh ra lại co về, gắt gao hút chăht lấy ngón tay hắn, nhìn thấy Tân Đường đã thích ứng, hắn lại nhét thêm 2 ngón rồi 3 ngón……

Nghĩ đến bàn tay thon dài chuyên đánh đàn dương cầm của Lâm Phàn không ngừng ra vào thân thể mình. Tân Đường không khỏi cảm thấy hưng phấn lạ thường, thân thể cậu nóng lên, dòng nước ấm bên trong cơ thể không thể nhịn trào ra bên ngoài.

“Ưm ha…… A ư…."

“Lâm Phàn, a a a……. Không…. Không được…… Muốn…. Muốn đi, muốn đi…….”

Lời nói còn chưa nói xong dươиɠ ѵậŧ căng cứng của Tân Đường đã không thể nhịn nổi mà phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nồng, trực tiếp bắn ở phía trên cơ ngực trần trụi, hương vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trong không khí tản ra, đồng thời phun ra còn có nước da^ʍ của hoa huyệt, toàn bộ đều trào ra ngoài.

Cậu thế mà lại cao trào bằng ngón tay của Lâm Phàn.

Tươi cười của Lâm Phàn càng đậm khi nhìn thấy ngón tay dính đầy vệt nước, liên tục gọi tên cậu.

”Đường Đường, Đường Đường…… “

Tân Đường cao trào còn chưa lui, đã nghe thấy Lâm Phàn gọi nhũ danh của cậu bằng chất giọng âm nhạc trời phú, còn ngón tay chuyên đánh dương cầm dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của cậu sau cao trào...

Thật sự làm cho người ta mê luyến, muốn dừng mà không được!

Sau khi Tân Đường phục hồi lạu tinh thần ngay lập tức cảm thấy thẹn không chịu được, ngón tay cậu kéo lấy chăn bên cạnh che khuất đi cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mình, cậu vẫn không dám tin mình lại bị một ngón tay của bạn cùng phòng làm cho cao trào

Lâm Phàn: “……”

“Đường Đường sướиɠ xong rồi liền không để ý tới người? Qua cầu rút ván là không được đâu nha. “

“Tớ… Cậu… Vậy cậu muốn tới làm gì bây giờ?”

“Giúp tớ, làm tớ cũng sướиɠ như vậy là được.”

“Vậy phải thế nào thì cậu mới sướиɠ?"

“Banh hai chân của cậu ra, gập đầu gối lại." Lâm Phàn nhìn nộn huyệt của Tân Đường bởi vì cao trào mà trở nên xinh đẹp ướŧ áŧ khiến chỉ muốn hung hăng cắm, nhưng vừa mới đút vào ba ngón tay mà cậu đã chịu không nổi, hiện tại không có khả năng tiếp nhận toàn bộ dươиɠ ѵậŧ bự của hắn.

Tân Đường ngây thơ không biết Lâm Phàn muốn như thế nào, cho nên cậu chỉ có thể dựa theo lời hắn nói mà làm, banh rộng hai chân ra gập đầu gối lại.

Sau đó cậu liền thấy được Lâm Phàn kéo khóa quần phóng ra dươиɠ ѵậŧ đã sớm phồng to, quần kéo xuống, dươиɠ ѵậŧ bự thẳng tắp bắn ra ngoài.

Thật lớn.

Tân Đường trừng lớn hai mắt, nhìn đồ vật to gần bằng bắp tay trẻ con mà lâm vào khϊếp sợ, lỗ nhỏ ở qυყ đầυ chảy ra dịch nhầy, nhìn trông sắc tình cực kỳ, nhìn lại vật kia của bản thân với kích cỡ “Bình thường”, quả thực chính là gặp sư phụ.

Cái kích cỡ này dường như chỉ có Phí Trần Chu mới có thể so được.

Lúc trước thế nào mà cậu lại không phát hiện ra trong phòng của mình mỗi người đều là ngoạ hổ tàng long?

Lâm Phàn rất vừa lòng với phản ứng của Tân Đường, cười cười, sau đó hắn dứt khoát nhét dươиɠ ѵậŧ bự vào giữa hai chân Tân Đường, chống vào bắp đùi của cậu bắt đầu thọc vào rút ra, qυყ đầυ thi thoảng lạu đánh vào chỗ sâu bên trong.

“Ô ư ha……. Ha ~”

“Lâm Phàn…… Lâm….. Phàn….. Quá….. Quá nhanh…….”

“A a a…… Ha…. Ưm……”

“Nhẹ…. Nhẹ một chút……”

Chân của Tân Đường bị Lâm Phàn giữ chặt, dươиɠ ѵậŧ của hắn liên tục tiến hành vận động pít - tông ở giữa hai chân Tân Đường, hung mãnh nhanh chóng thọc vào rút ra khiến cậu không có biện pháp ổn định thân thể, chỉ có thể gắt gao túm chặt lấy khăn trải giường dưới thân.

Không biết Lâm Phàn thọc vào rút ra bao lâu, Tân Đường cúi đầu nhìn lại phát hiện hai chân cậu sớm đã sưng đỏ, mà dươиɠ ѵậŧ thô to của Lâm Phàn càng thêm cứng lớn.