Khi thẩm vấn Chu Minh, anh ta thừa nhận đã nɠɵạı ŧìиɧ với Lan Khả Khả, bị vợ phát hiện và đuổi anh ta ra khỏi nhà, hai người xảy ra tranh chấp tài sản nhưng anh ta không có gϊếŧ vợ.
Chu Minh kể lại: Chính anh ta đã trả tiền thuê nhân viên biệt thự phá hỏng khóa cửa phòng của vợ, vào tối ngày mười hai trong lúc an ủi Lan Khả Khả đã cố tình tiết lộ tin tức khóa cửa phòng vợ anh ta bị hỏng, ám chỉ cho Lan Khả Khả đến phòng của vợ mình vào đêm muộn để hủy bằng chứng nɠɵạı ŧìиɧ của họ.
Vào lúc ba giờ mười bốn phút sáng, Lan Khả Khả đã gửi một tin nhắn cho anh ta: A Minh, em vừa đến phòng của cô ấy, em... rất sợ, em sẽ nói cụ thể cho anh vào ngày mai.
Chu Minh nhận được tin nhắn của Lan Khả Khả nhưng không trả lời, anh ta đợi thêm một tiếng nữa khoảng bốn giờ hai mươi rồi lẻn vào phòng của vợ để nghe xem động tĩnh bên trong nhưng cửa phòng không đóng, bên trong sáng đèn, vô cùng yên tĩnh, Chu Minh bước vào trong xem thử.
Thấy vợ nằm bất động trên giường, Chu Minh nghi ngờ, dùng tay kiểm tra hơi thở của vợ, thấy vợ không thở nữa mới hoảng sợ rời khỏi phòng.
Cổ Kỳ: "Tại sao lúc đó không báo cảnh sát?"
Chu Minh: "Tôi tưởng Lan Khả Khả đã gϊếŧ cô ta, cô ấy là người yêu của tôi."
Chờ Chu Minh rời đi, Cổ Kỳ gạch tên Chu Minh, loại trừ khả năng phạm tội của anh ta.
Nguyên nhân thực sự dẫn đến cái chết của nạn nhân là nhát dao đâm vào bụng làm vỡ lá lách dẫn đến tử vong, nếu Lan Khả Khả không nói dối, trước khi cô ta vào phòng lúc hai giờ sáng nạn nhân đã bị thương và lá lách đã chảy máu.
Vì vậy, thời gian nạn nhân bị gϊếŧ là trước hai giờ, trong thời gian này Chu Minh có chứng cứ ngoại phạm là đang nói chuyện với cấp dưới của công ty, nói về chuyện gấp của công ty, cấp dưới là nhân chứng.
Nếu Lan Khả Khả nói dối, lúc đó nạn nhân không bị thương là bị cô ta đạp vào bụng khiến vỡ lá lách chảy máu, điều này mâu thuẫn với lời khai của Chu Minh.
Nếu chảy máu do vỡ lá lách phải mất ba đến bốn giờ mới tử vong, nhưng Chu Minh phát hiện ra nạn nhân đã chết lúc bốn giờ mười phút sáng, Lan Khả Khả nếu gây án lúc hai đến ba giờ sáng thì thời gian tử vong phải là năm đến bảy giờ sáng, lời khai mâu thuẫn vì vậy không thành lập.
Nếu Chu Minh không gϊếŧ người, anh ta không cần phải nói dối, anh ta phát hiện ra nạn nhân đã chết lúc bốn giờ mười phút sáng, nếu lùi về trước ba, bốn giờ vậy thì thời gian thực sự khi nạn nhân bị tấn công ở bụng là không đến một giờ sáng.
Không đến một giờ sáng, Lan Khả Khả có chứng cứ ngoại phạm, cô ta có ghi lại cuộc trò chuyện với bạn thân trên WeChat, trong đó có một giọng nói.
Vì vậy, Cổ Kỳ gạch tên Lan Khả Khả, loại trừ cô ta.
Hiện tại chỉ còn lại cô gái gia đình giàu có Tô Ninh và nam sinh Lý Tuấn Nam...
Cổ Kỳ ngồi lại bàn, nhìn chằm chằm Tô Ninh và nam sinh Lý Tuấn Nam (Lạc Thiên Dịch) trong ánh nến, cuối cùng nhìn thẳng vào Lý Tuấn Nam (Lạc Thiên Dịch).
Nam sinh này...
Vừa rồi cậu ta cố tình dẫn dụ vụ án đến hướng của Chu Minh và Lan Khả Khả.
——Nếu anh Lạc là kẻ gϊếŧ người trong tiểu thuyết, nhất định là suy nghĩ rất chu đáo, giống như Mạnh Phong, kẻ sát nhân trong sách, người có thể đánh lừa cảnh sát.
Nghĩ đến lời nói của Tiêu Soái, bỗng nhiên Cổ Kỳ không còn hứng thú với Tô Ninh, cô trở nên rất hứng thú với kịch bản của Lý Tuấn Nam (Lạc Thiên Dịch).
Sáp trắng lấp lánh, trong phòng lúc sáng lúc tối.
Ở bên kia ngọn nến, chàng trai nhìn thấy ánh mắt của Cổ Kỳ, cậu ta từ từ ngẩng đầu lên, nở nụ cười ngây thơ và xinh đẹp...