Cô Gái 2D Của Lão Đại Tàn Tật

Chương 4.1: Trong giấc mơ, anh có thể làm bất kỳ việc gì đối với cô

Mặc dù cô gái nhỏ ngây thơ chưa hiểu sự đời có đôi lúc sẽ ngại ngùng nhút nhút, nhưng khi đối mặt với chuyện tìиɧ ɖu͙©, cô lại lựa chọn cách thể hiện cảm xúc và mong muốn của bản thân một cách thành thật.

“Chủ nhân, lại chạm vào tôi nữa đi mà, tôi cảm thấy rất thoải mái, xin chủ nhân đó, chạm vào tôi một lần nữa đi ~”

Giống như một chú mèo con đang ngửa bụng ra cầu người khác vuốt ve, sau đó chủ nhân của nó sẽ thỏa mãn mong ước của nó.

Thẩm Khả Ái thoải mái đến mức hai mắt híp lại, khi lòng bàn tay của anh xoa nắn núʍ ѵú nho nhỏ kia của cô, chỗ đó sẽ càng nhô lên cao hơn, màu hồng nhạt cũng đậm hơn một chút, vừa nhìn đã thấy xinh đẹp đến hoàn hảo.

Giống như có dòng điện xẹt qua, cơ thể của Thẩm Khả Ái khẽ run lên, vì tìиɧ ɖu͙© mà làn da trắng như tuyết bị bao phủ bởi một tầng màu hồng nhạt.

“Ưm ~ thoải mái quá đi mất ~”

Thẩm Khả Ái vươn đầu lưỡi màu hồng phấn của mình ra, rêи ɾỉ liếʍ môi, tiếng kêu quyến rũ và gợi cảm giống như một chú mèo con động dục. Thẩm Viên nhìn cô, cơ thể giống như đang bốc cháy

Chậc, thật sự rất đáng yêu, khiến anh không thể kiềm chế nổi một giây một phút nào nữa.

Nếu đã như vậy, anh sẽ không kìm hãm bản thân nữa, cứ làm theo ham muốn của bản thân đi.

“Thích không?” Thẩm Viên dùng giọng nói trầm thấp từ tính để hỏi cô, đầu ngón tay khẽ đảo quanh quầng vυ', sau đó chạm nhẹ vào núʍ ѵú của cô.

Làn da mịn màng bởi vì tê dại ngứa ngáy mà nổi lên những nốt chấm đỏ li ti, âm thanh mềm mại nhỏ vụn của cô gái nhỏ vang lên, ưm ưm a a, kết hợp cùng tiếng thở dồn dập, không ngừng lại một chút nào.

“Ưm ~ thích, a ~ rất thích a, chủ nhân, làm như vậy thật sự rất thoải mái ~”

Thẩm Khả Ái không biết liệu mình có cảm giác như vậy khi mình tự chạm vào bản thân hay không, nhưng cô cảm thấy bàn tay của chủ nhân giống như có ma thuật, đầu ngón tay của chủ nhân cứ sờ đến chỗ nào, đều có thể khơi dậy những ham muốn nguyên thuỷ nhất của cô ấy.

Giống như bị điện giật, vòng eo mảnh khảnh cong lên bởi vì quá sướиɠ, tư thế của cô giống như muốn đưa bộ ngực của mình vào trong tay người đàn ông, cơ thể mềm mại yếu ớt cũng cong lên, trông rất gợi cảm.

Thẩm Viên cảm thấy cô gái nhỏ này đã bị anh nắm trong lòng bàn tay, anh có thể điều khiển cô tuỳ theo ý thích của mình và làm bất cứ chuyện gì đối với cô, lãng mạn kiều diễm, hay cho dù anh có những ý nghĩ thô bạo khốn nạn thì đều có thể trải nghiệm thử ở trên người của cô.

Đôi môi mềm mại ẩm ướt đỏ như hoa anh đào của Thẩm Khả Ái hơi hé mở, thứ lộ ra bên trong chính là những tiếng rêи ɾỉ mềm mại khiến người khác không thể kiềm chế được, Thẩm Viên nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ hồng đó của cô, sau đó vội vàng cúi xuống ngậm lấy.

“Ưm ~”

Chủ nhân đang hôn cô!

Thẩm Khả Ái vui vẻ đến mức hai mắt híp chặt lại, cô rất thích chủ nhân làm như vậy, thời điểm hôn lên môi của cô dường như chủ nhân muốn dồn hết sự nhiệt tình của mình lên người cô, khác xa với vẻ ngoài cô độc yên tĩnh của anh, cô rất thích dáng vẻ chủ động thể hiện ham muốn này của anh.

Môi của chủ nhân mang theo hơi lạnh, môi kề môi, cọ xát một cách tinh tế nhẹ nhàng. Sau đó đầu lưỡi của Thẩm Viên vươn ra, cạy mở đôi môi của cô, nụ hôn nhẹ nhàng dần trở nên mãnh liệt hơn, khi đầu lưỡi liếʍ láp còn phát ra tiếng nước đầy dâʍ đãиɠ.

Tại sao hai người chưa tiếp xúc trực tiếp mà trên người của Thẩm Khả Ái đã thoải mái như vậy?

Cô cảm giác cơ thể của mình nóng lên, mỗi tế bào đều được thả lỏng thư giãn, Thẩm Khả Ái nheo mắt lại, trong mũi không ngừng phát ra những tiếng hừ hừ.

Thật sự rất thoải mái nha ~

Cô rất thích chủ nhân hôn mình như vậy, từ bây giờ ngày nào cô cũng phải cầu xin chủ nhân hôn mình, ừm, quyết định vậy đi!

“Sao vậy? Có thích không?”

Thẩm Viên ngẩng đầu, khóe mắt ửng hồng mang theo du͙© vọиɠ mãnh liệt, mặc dù có kiến thức lý thuyết, nhưng đây là lần đầu tiên anh được nếm thử, không chỉ có Thẩm Khả Ái cảm thấy thoải mái mà anh cũng cảm thấy rất sướиɠ.

“Thích!”