Mê Tình

Chương 26: Tần tổng cũng từng ngủ với cô ta?

Tần Phục có thể chắc chắn rằng người phụ nữ trước mặt này đang trả thù hắn vì vừa mới nảy hắn đã gọi người phụ nữ khác, nhưng hắn cảm thấy đối với chuyện này hắn cũng rất vô tội, vì đã ngủ với rất nhiều bạn giường, và thật sự không nhớ nổi ai là ai, căn bản là chả tài nào nhớ được cô người mẫu vừa rồi.

Hơn nữa rõ ràng là hắn đã gọi cô cớ sao lại trúng người kia chứ, Dư Mộc lại như vậy đem trách nhiệm đổ lên người hắn.

Loại cảm giác này có điểm như là......

“Em đang ghen sao?” biểu tình Tần Phục thực phức tạp mà hỏi.

Dư Mộc lập tức mở to đôi mắt ra, có chút không dám tin tưởng hỏi lại: “Ghen? Em sao? Em điên rồi sao?”

Tần Phục hạ cằm, vẫn cảm thấy suy đoán của chính mình đúng, “Bằng không em cùng anh bực làm gì.” Hắn hỏi.

Dư Mộc cảm thấy một khoảng thời gian không gặp, bệnh “tâm thần” của hắn gần như càng trở nặng lên.

“Tần tiên sinh, em nghĩ anh đang có chút hiểu lầm, em không ghen, cũng không giận dỗi, tuy rằng anh có chút tự luyến bản thân, thì cũng không cần thiết áp đặt suy nghĩ của người khác qua lời nói lên bản thân mình chứ.” Dư Mộc chỉ chỉ nam nhân dưới thân , nói, “Em hiện tại đang bận cùng anh ta làʍ t̠ìиɦ, đã hiểu chưa? Còn cần em nói lại rõ ràng một chút nữa không ?”

Tần Phục nhíu mày nhìn nam nhân dưới thânv cô, “Phải không? Tần Ôn ”

Tần.....

Dư Mộc kinh ngạc nhìn người đàn ông dưới thân.

Tần Ôn cũng gãi gãi chóp mũi, nhớ tới thân thế hiện tại của mình không nên ở đây, chỉ có vội mở lời chào hỏi, “Anh họ, đã lâu không gặp.”

Dư Mộc: “.......”

Cô cùng bọn người Tần gia có toát ra từ trường hấp dẫn sao? Bể bơi party nhiều người như vậy cớ sao cô liếc mắt một cái chọn trúng em họ của Tần Phục chứ?

Nhưng mà,

“Em nói muốn cùng anh ta làʍ t̠ìиɦ, anh hỏi anh ta có phải hay không làm cái gì?” lông mày Dư Mộc nhẹ nâng lên, kinh ngạc hỏi, “Tần tiên sinh cũng không muốn cùng em họ mình tranh giành phụ nữ phải không?”

Tần Phục: “.......”

Có chút thời điểm anh cảm thấy ngưỡng mộ mồm miệng này của Dư Mộc.

Chung quanh có không ít người chú ý tới cảnh tượng bên này, dù sao cũng chỉ có một mình hắn mặc một thân tây trang đứng ở bên bể bơi -- còn là người đàn ông vừa rồi ở trên sân thượng .

“Sao lại thế này? Vị kia không phải Tần Phục sao?”

“Tần Phục là ai?”

"Là người có khả năng lớn nhất sẽ thừa kế Tần thị, hiện đang là giám đốc điều hành tập đoàn, khoảng thời gian trước mới từ nước ngoài trở về, các người chưa thấy qua cũng bình thường.”

“Vậy hiện tại là tình huống gì đây? Tần tiên sinh muốn người phụ nữ kia?”

“A, người kia là --Dư Mộc a, muốn ngủ với cô ta cũng là chuyện bình thường, nghe nói ai cùng với cô ta làʍ t̠ìиɦ lần đầu điều mong muốn làm lần thứ hai, nhưng con người này cũng rất ranh mãnh, rất ít người được ngủ cùng cô ta lần thứ hai, không cần tiền cũng không tiếp nhận bao dưỡng.”

“Nói như vậy, Tần tổng đã từng ngủ với cô ta sao?”

“Cũng không phải không có khả năng.... Ai ai, Tần tổng hả!”

Không ai không thích nghe chuyện phiếm, cho dù là đôi nam nữ hiện tại thân thể đều đang gắn liền ở bên nhau cũng đem tầm mắt dời về phía Tần Phục ,gần như hơn phân nửa người trong party liền nhìn thấy cảnh tượng Tần Phục một tay đem Dư Mộc từ trên người nam nhân khác kéo lên, đi về hướng sân thượng.

“Mẹ nó…. Tần tổng thật khí phách.”

“Tần tổng thực soái a, tôi cũng muốn trải nghiệm sự bá đạo của Tần tổng .”

“Tôi nhớ rõ Dư Mộc có bạn trai mà nhỉ?”

“Cô không có sao?”

“Điều này cũng đúng, ha ha ha ha.”

........

Dư Mộc cũng không biết người chung quanh suy nghĩ cái gì, cô chỉ cảm thấy Tần Phục đem tay của mình nắm gần như chặt đứt rồi.

“Anh làm gì vậy! Ngừng..... Tê.... Tay đau!” Dư Mộc giãy giụa không thoát, chỉ có thể dùng sức khiến bước chân nhanh hơn mà bước đi theo hắn, dưới chân cô còn đang đi giày cao gót cột dây, bị hắn leo kéo đi nhưng vậy thì liền lỏng dây giày, gập ghềnh thiếu chút nữa té ngã.

Tần Phục dừng lại xoay người, Dư Mộc không kịp dừng lại liền trực tiếp đâm vào trên người hắn.

“Anh!” Dư Mộc chưa kịp mắng hắn, Tần Phục một cái khom lưng trực tiếp đem cô khiêng lên.

“A.....” Dư Mộc bị dọa mà bắt lấy quần áo hắn, “Không muốn, Tần Phục anh có bệnh sao? Anh muốn làm gì!”

“Em không phải là biết rõ sao?” Tần Phục lãnh đạm nói.

Dư Mộc: “A?”

Cô biết? Cô biết cái gì?

Cô lại không phải con giun trong bụng hắn!

Tần Phục ‘ a ’ khẽ cười một tiếng, thong thả từ đầu lưỡi phun ra mấy chữ, “Đoạt nữ nhân a.”