Mê Tình

Chương 2: Tình ái cách điện thoại (cao H)

Mối quan hệ của Dư Mộc cùng bạn trai Nhϊếp Hưu tương đối phức tạp, lúc trước lúc Nhϊếp Hưu theo đuổi cô, cô đã tỏ vẻ mình sẽ không chỉ cùng một người làʍ t̠ìиɦ, nếu muốn cùng cô kết giao, chỉ có thể là kết giao theo phương thức mở .

Lúc trước đề yêu cầu này, cô cũng chỉ là hy vọng đối phương biết khó mà lui, không ngờ Nhϊếp Hưu vậy mà lại đáp ứng rồi.

Lời đã nói ra, Dư Mộc dứt khoát liền đồng ý cùng hắn ở bên nhau, yêu đương đối với cô mà nói chính là tìm một bạn tình cố định.

Ngay ngày hôm sau khi hai người định ra quan hệ ,Dư Mộc liền lên mạng hẹn người trao đổi tìиɧ ɖu͙© thân thể, thử xem Nhϊếp Hưu rốt cuộc có phải thật sự là có thể tiếp thu kết giao theo phương thức mở hay không.

Kết quả là Nhϊếp Hưu thật sự tiếp nhận, hắn thậm chí có thể ở hiện trường nhìn cô cùng người khác làʍ t̠ìиɦ.

Không chỉ dưới một lần Dư Mộc hoàn nghi Nhϊếp Hưu có sở thích muốn đội nón xanh gì đó.

“Anh ta đang hỏi hỏi em đó, không trở về sao?” Tưởng tử này đánh gãy tư tưởng đang xuất thần của Dư Mộc , cắn tai cô thấp giọng hỏi, đồng thời dưới thân cũng không ngừng thao lộng tiểu huyệt cô.

Dư Mộc bị thao một trận chân đã mềm nhũng, trở tay đẩy hắn một chút, “Đừng nhúc nhích.” Sau đó hỏi Nhϊếp Hưu, “Có chuyện gì sao?”

“Buổi tối có cuộc tụ hội, em quên rồi sao? Bây giờ em đang ở đâu, anh đến đón em.” Hô hấp Nhϊếp Hưu thoáng nặng nề hơn chút, nghĩ đến bạn gái mình hàm chứa dươиɠ ѵậŧ người khác cùng hắn gọi điện thoại, làm hắn hưng phấn không thôi, “Buổi tối còn có sức lực bồi anh không? Hửm?”

Dư Mộc không quên chuyện này, “Không cần tới đón em, chờ lát nữa liền trở về, vừa lúc đổi quần áo.”

Nút trên quần áo của cô đã bị Tưởng Tử lúc xé rách quần áo làm hỏng rồi, hiện tại đang rách tung toé nằm trên mặt đất, muốn cô nhìn cô cũng không muốn nhìn nhiều hơn một cái.

Nhϊếp Hưu lên tiếng đồng ý, nhưng sau đó lại không có ý định cắt đứt cuộc gọi.

“Anh muốn nghe?” Dư Mộc nhẹ nhành nhướng mi.

Nhϊếp Hưu cười khẽ một tiếng, “Có thể chứ?”

“Đương nhiên không thành vấn đề.” Dư Mộc thậm chí còn để hắn xem qua cảnh mình cùng người khác làʍ t̠ìиɦ, sẽ không để ý chuyện để hắn nghe thanh âm cách một chiếc điện thoại.

Chẳng qua Dư Mộc cũng có điểm mấu chốt, chính là không chơi 3P.

Có thể tìm một trăm người tới xem cảnh cô quan hệ tìиɧ ɖu͙©, nhưng cô sẽ chỉ làm cùng một người.

Tưởng Tử sau khi biết được cuộc điện thoại sẽ không bị cắt đứt thì dươиɠ ѵậŧ cắm ở trong cơ thể cô càng thêm cứng rắn vài phần.

Hắn để Dư Mộc nằm nghiêng ở trên giường, nâng một chân của cô lên, thân thể hai người giao nhau, đem dươиɠ ѵậŧ chen vào trong hoa huyệt đỏ bừng .

“Ân.... A.....”

“Tiến... Vào rồi.....”

Dư Mộc hội báo cho bạn trai biết tình hình chiến đấu.

Tưởng Tử ôm một chân của cô nâng lên, thanh âm --bạch bạch bạch --thao lộng hỗn hợp cùng thanh âm kiều suyễn của Dư Mộc theo di động chảy vào trong tai Nhϊếp Hưu .

Nhϊếp Hưu ngồi ở trong xe, lưng quần đã cởi bỏ, lộ ra côn ŧᏂịŧ dữ tợn thô dài.

Tay hắn cầm dươиɠ ѵậŧ trên dưới loát động, trong xe truyền đến âm hưởng rêи ɾỉ câu nhân tao mị của Dư Mộc, làm hai mắt hắn đỏ lên.

“A... Quá nhanh... Không được.....”

“Ngô... Thoải mái.....”

Dư Mộc làm bao lâu, Nhϊếp Hưu liền nghe bấy lâu, thời điểm khi đối phương tới cao trào, bàn tay nắm dươиɠ ѵậŧ hơi hơi dùng sức, cùng cô đồng bộ bắn ra.

“Bắn?” Dư Mộc cùng Nhϊếp Hưu đã ở bên nhau một đoạn thời gian, cô thập phần hiểu hiểu rõ tiếng hít thở sau khi bắn tin của Nhϊếp Hưu là như thế nào.

Nhϊếp Hưu “ừ” một tiếng, ôn nhu nói: “Anh về nhà trước chờ em.”

Dư Mộc nhướng mi, “Anh đang ở bên ngoài?”

Nhϊếp Hưu: “Ở trong xe.”

“Thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lần sau chúng ta có thể ở trong xe làm.” Dư Mộc cười nói, “Tắt cuộc gọi đây, em tắm rửa một cái liền trở về.”

Điện thoại bị cắt đứt, Dư Mộc đứng dậy xuống giường, chân có chút mềm, nhưng vẫn còn có thể đi.

Cô cầm lấy máy quay phim nhìn thoáng qua, tối hôm qua quên sạc pin cho máy quay phim, sau khi làm việc không gián đoạn trong hai tiếng thì chỉ còn lại một vạch pin, kiên cường hoàn thành sứ mệnh hôm nay của nó.

“Video em sẽ cắt nối biên tập một chút, chia sẻ lên web, có thể chứ?” Dư Mộc tựa như thật cao hứng khi quay được hình ảnh khá đẹp, quay đầu hỏi ý kiến của Tưởng Tử.

Tưởng Tử đơn nhiên là đồng ý, nhưng khi ngẫm lại sẽ có vạn người xem video làʍ t̠ìиɦ của bọn họ thì hắn liền cảm thấy mình còn có thể làm thêm một lần nữa.

“Nhớ rõ đem mặt làm mờ.” Hắn dặn dò nói.

Dư Mộc gật đầu, “Đó là đơn nhiên.”