Mê Tình

Chương 1: Lại ăn vụng? ( cao H )

“Ân... A.... Ân ha.....”

Hai thân thể trên giường lớn xa hoa mềm mại đang gắt gao dây dưa ở bên nhau, bên cạnh còn đặt một cái giá đặt máy quay phim.

Chân dài của Dư Mộc gần như bị bẻ thành hình chữ nhất “----”, dươиɠ ѵậŧ thô to mang áo mưa hung ác ở trong tiểu huyệt cô ra vào, miệng huyệt phấn nộn bị thao đỏ bừng, dâʍ ŧᏂủy̠ --phụt phụt-- vẩy ra khắp nơi.

“Thao, mẹ nó thực sướиɠ.” Người đàn ông đè ở trên người cô gần như sắp bị tiểu huyệt chặt chẽ hút chặt mất hồn.

Hắn cúi người xuống, hé miệng to ngậm mυ'ŧ vυ' cô, như là muốn từ bên trong hút ra chút nước sữa ngọt ngào, thân dưới không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

“Ân.... Ân a......” Dư Mộc bị thao đến mức hai mắt đã có chút thất thần, eo nhỏ theo động tác hắn mà vặn vẹo, chủ động phối hợp với tiết tấu cắm vào rút ra của nam nhân.

Người đàn ông này dươиɠ ѵậŧ tuy rằng không phải là người có kích thước lớn nhất trong những người cô gặp qua, nhưng kỹ thuật không tồi, thao cô thực thoải mái.

Thao trong tư thế nặt đối mặt trong chốc lát, nam nhân liền đem cô trở người, côn ŧᏂịŧ ở cô trong cơ thể xoay tròn một vòng, sướиɠ đến mức hai người đều rêи ɾỉ ra một tiếng.

Hai chân Dư Mộc vẫn luôn banh rộng ra chợt khép lại, thân trên nằm ở trên giường, kiều mông tựa như mật đào dẩu lên cao cao, lúc bị phần hông nam nhân đè ép lên, mềm mại lại tràn ngập co dãn.

“Không hổ là làm người mẫu, mông thật kiều.” Nam nhân đáng một cái tát lên trên mông cô, sau đó bẻ cánh mông cô ra, nhìn dươиɠ ѵậŧ thô dài của mình ở trong tiểu huyệt không lông tóc của cô ra ra vào vào.

Chuyện thao bạn gái đồng nghiệp đối với đàn ông mà nói phá lệ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ngay vào lần đầu tiên gặp mặt hắn đã sớm muốn thao cô, hiện tại được như ước nguyện hắn hận không thể phát huy 200% tinh lực của chính mình, muốn đem người phụ nữ thao phục ở trên giường.

“Có thích anh thao em hay không, hửm? Cho bạn trai mang nón xanh tới tìm thao, có phải thực sướиɠ hay không ?” Ở trên giường đàn ông có vẻ thích nói lời cợt nhả để kí©ɧ ŧɧí©ɧ phụ nữ dưới thân n, “Đem lông đều cấp cạo hết, em có bao nhiêu tao chứ.”

Côn ŧᏂịŧ chín nông một sâu thao tiểu huyệt, để Dư Mộc có cơ hội nói chuyện .

Cô hơi hơi thở hổn hển, quay đầu lại nhìn hắn, “Tưởng Tử, muốn thao liền câm miệng.”

Lông mày Tưởng Tử khẽ nhướng, gương mặt tuấn soái dán sát vào cô muốn hôn sâu, sau nụ hôn thật dài, lúc đầu lưỡi hai người tách ra thậm chí còn dính liền một sợi chỉ bạc.

“Làm sao, không thích?” Hắn đĩnh động dưới thân, “Nhưng khi em nghe lời này rõ ràng tiểu huyệt cắn càng chặt.”

Dư Mộc ‘ ha ’ một tiếng, nói: “Biếи ŧɦái.”

Tưởng Tử cười nói: “Cũng phải cũng phải.”

Hắn nắm mông Dư Mộc một lần nữa đem mông cô dẩu lên đúng tư thế tao lãng, tiếp tục không lưu tình chút nào mà thảo phạt.

Trong lúc này di động Dư Mộc vang lên vài lần, cao trào qua đi Dư Mộc lấy lại tinh thần, nhìn cái tên hiện thị trên điện thoại.

“Ân... Từ từ... Đừng cắm.... A..... Là bạn trai em …ân.... Điện thoại.....” Tưởng Tử một lần nữa mang áo mưa lên dươиɠ ѵậŧ chen vào làm cả người Dư Mộc đều run rẩy, vừa mới ở vào dư vị cao trào lại tới đỉnh.

Dáng vẻ Tưởng Tử không sao cả nói: “Sợ cái gì, cứ như vậy mà nhận cuộc gọi đi.”

Hắn cúi người áp lên phía sau lưng cô, một đôi bàn tay to đùa bỡn hai vυ' cô, nói: “Để hắn nghe một chút thanh âm làʍ t̠ìиɦ của chúng ta, òm ọp òm ọp.”

Dư Mộc mắng hắn một câu ‘ có bệnh ’, nhưng vẫn là không có đẩy hắn ra, trực tiếp liền để tư thế này nhận điện thoại.

Thanh âm Nhϊếp Hưu ôn nhu từ di động vang lên, xuyên qua ống nghe di động mang theo chút từ tính, “Mộc Mộc, ở đâu?”

Dư Mộc vừa định nói chuyện, nam nhân phía sau liền hung hăng thao cô một chút, “A.....”

Lời định há miệng nói ra lại biến thành rêи ɾỉ, người đàn ông bên kia di động đồng thời cũng tạm dừng một chút.

Sau đó là cười khẽ dung túng, “Lại ăn vụng?”