Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 23: Thủ khoa khoa học tự nhiên (2)

Tạ Hữu Thiên học tiểu học sau khi tan học thì đi về nhà, Tôn Dung Phương cầm cặp sách hộ con trai và hỏi: “Thầy giáo có giao bài tập về nhà không con?”

“Mẹ ơi hôm nay không phải ngày chị có kết quả thi đại học sao? Con làm bài tập về nhà làm gì.” Tạ Hữu Thiên nhảy cẫng lên, chuẩn bị cầm quả bóng ra ngoài chơi.

“Điểm thi vào đại học của chị gái con thì có liên quan gì đến bài tập của con không?” Tôn Dung Phương hỏi con trai.

“Liên quan nhiều lắm chứ. Ba nói rồi, chị thi không được tốt lắm, còn con có thể đỗ đại học mà không cần làm bài tập.”

Tôn Dung Phương đánh vào đầu con trai mình một cái: “Làm bài tập về nhà! đừng làm chị của con mất mặt. Chị của con hồi học cấp một và cấp hai có nhiều giấy khen tới nỗi có thể dán kín tường.”

“Cho dù chị có học nhiều thì cũng vô dụng thôi. Ba nói vậy.” Tạ Hữu Thiên sờ sờ cái đầu nhỏ của mình và giận dữ nhìn mẹ.

"Mẹ.” Tạ Uyển Doanh dừng xe đạp ở cửa và bước vào trong nhà.

"Chị, điểm thi của chị thế nào rồi?” Tạ Hữu Thiên hỏi.

Nghe thấy giọng điệu không biết lớn nhỏ của em trai, Tạ Uyển Doanh hiểu rõ chính là bố cô nuông chiều mà ra cả. Em trai của cô, là cháu đích tôn duy nhất của nhà họ Tạ, nói thế nào thì bố cô cũng phải chiều.

"Sao con lại vểnh chân của mình lên thế?” Tôn Dung Phương vỗ vào chân con trai.

Tạ Hữu Thiên vênh mũi nhỏ lên một cách không vui, thấy bố thì giống như là gặp được cứu tinh liền hét lên: "Ba.”

“Điểm thi như thế nào rồi?” Tạ Trường Vinh vào nhà và hỏi thẳng vợ. Hôm nay ông không cùng bạn bè uống rượu và nói chuyện phiếm, chỉ quay về sớm để xem thành tích của con gái.

Tạ Uyển Doanh lấy bảng điểm của mình ra và đưa cho mẹ cô.

"Đây là?” Tôn Dung Phương nhìn điểm trên bảng điểm. Bảy trăm hai mươi mốt điểm là có đạt hay không, bà nhìn không hiểu vì chỉ có văn hóa trình độ ở tiểu học.

"Không nói gì sao?” Tạ Trường Vinh nhìn biểu cảm im lặng của vợ, dường như là có thể hiểu được, ông cười và nói: "Tôi đã nói trước rồi, Doanh Doanh không thể thi đỗ được, bà có thể từ bỏ rồi đấy.”

Tôn Dung Phương nghe lời chồng nói mà trong lòng cảm thấy trống rỗng.

"Mẹ, con nói rồi, con nhất định có thể thi đỗ trường y.” Tạ Uyển Doanh nói với mẹ của cô .

Nghe được lời này từ con gái, Tôn Dung Phương lập tức quay đầu nói với chồng: "Ông nghe thấy chưa? Cô giáo của nó nói rồi, nói là với số điểm này của nó có thể được nhận vào trường đại học y rồi.”

Tạ Trường Vinh sững sờ: "Thật hay giả vậy?”

"Thật đó, ông không nghe thấy Doanh Doanh vừa nói sao? ”

"Là nó tự nói hay là cô giáo nói?” Tạ Trường Vinh dù thế nào cũng không tin.

"Ông không tin? Để tôi hỏi chị họ của tôi!” Tôn Dung Phương nói rồi gọi điện thoại để hỏi Chu Nhược Mai, chị họ bà chắc chắn phải biết với số điểm là 721 điểm thì có thể vào những trường đại học y nào.

“Bà gọi đi.” Tạ Trường Vinh vào trong nhà mang điện thoại ra đưa cho vợ.

Thấy vậy, Tạ Uyển Doanh quay về phòng của mình để chuẩn bị thu xếp hành lý để đi lên thành phố.

Tôn Dung Phương nhấc điện thoại lên.

Bíp, bíp, bíp, mấy tiếng chuông vang lên.

Chu Nhược Mai ngồi giữa nhà nhìn vào điện thoại, tâm linh tương thông, bà biết nhất định là em họ bà gọi điện đến. Đúng lúc, bà cũng đang do dự không biết có nên gọi cho em họ để hỏi về điểm thi của Tạ Uyển Doanh không.

Dù sao thì, ngay cả khi Tạ Uyển Doanh làm bài rất tốt trong kỳ thi, chắc chắn vẫn không thể báo danh vào chuyên Khoa ngoại. Có thể cao đến mấy chứ? Tạ Uyển Doanh là một đứa con gái, không thể giỏi hơn con trai về các phương diện như toán, hóa. Thành tích các môn khoa học của con gái nhìn chung là chênh lệch so với con trai.Thành phố Tùng Viên là thành phố cấp tỉnh diện hai. Các trạng nguyên khoa học của ở tỉnh đều đến từ các trường trung học phổ thông ở tỉnh diện một.

Trong lòng có suy nghĩ như vậy, Chu Nhược Mai vừa nhấc điện thoại đã nghe thấy giọng nói của em họ ở đối diện liền hỏi: "Doanh Doanh đã lấy bảng điểm chưa?”

"Chị, cô giáo của Doanh Doanh nói là nó có thể đi học trường y, Doanh Doanh muốn chuẩn bị đi đến thủ đô để đi học tại trường đại học y khoa nào đó.” Tôn Dung Phương nhớ con gái mình muốn báo danh vào học viện y khoa, mặt mày tươi như hoa nói: "Đến lúc đó nhà em nhờ chị tìm giúp cách liên hệ với giáo viên ở trường Đại học Y khoa Thủ Đô, có các mối quan hệ tốt, khi đó Doanh Doanh có thể ở lại bệnh viện lớn làm việc.”