Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 21: Công bố thành tích (3)

“Đúng rồi, Triệu Văn Tông thi như thế nào ạ?” Hồ Hạo cùng hỏi theo.

Tại sao hai đứa trước mặt lại muốn hỏi đến hai cái tên này chứ, sắc mặt của Lưu Tuệ đã sớm thay đổi rồi.

Nhìn sắc mặt cô chủ nhiệm không được thoải mái, Trương Vĩ và Hồ Hạo hai mắt nhìn nhau: Chẳng lẽ hai người bạn cùng bàn của họ cùng thi rớt nguyện vọng nên cô chủ nhiệm giận rồi?

“Rắc rối rồi, tiếp theo đây cô giáo Lưu sẽ nói sao với Triệu Văn Tông và Tạ Uyển Doanh đây chứ?” Hồ Hạo âm thầm kề sát tai Trương Vĩ nói thầm.

Trương Vĩ nói: “Có sao nói vậy thôi, dù sao, tớ đã sớm biết Doanh Doanh sẽ thi không đậu vào Đại học Y rồi, nói cậu ấy không nghe thì cậu ấy tự chịu vậy.”

Nói đến đây, Hồ Hạo lắc đầu ảo não, lông mày nhướng lên nói đến bạn cùng bạn của mình: “Triệu Văn Tông cũng vậy đó, không biết ăn phải gan báo hay sao, lúc sau lại điền vào chuyên ngành máy tính và công nghệ của trường Đại Học Công Nghệ Tây Trung Quốc. Đó là chuyên ngành như thế nào chứ, là chuyên ngành có điểm xét tuyển cao nhất toàn tỉnh đấy.

Hầy, không biết đầu óc cậu ta bị làm sao nữa, dường như đều có bệnh giống Tạ Uyển Doanh vậy.”

Lưu Tuệ bỗng nhiên định thần lại nghe thấy lời Hồ Hạo nói, thì kinh ngạc cả người: “Em nói em ấy đã điền cái gì?”

Hồ Hạo bị giọng nói bất thình lình của cô giáo chủ nhiệm dọa cho giật nảy lên, lắp bắp nói: “Cô giáo Lưu, Triệu Văn Tông lúc sau đã chính thức thay đổi điền vào tờ đăng ký nguyện vọng là khoa máy tính và công nghệ trường Đại Học Công Nghệ Tây Trung Quốc, lẽ nào không phải là cô bảo cậu ấy thay đổi sao ạ?”

“Cô sao có thể bảo em ấy đổi được chứ!” Lưu Tuệ nổi giận đùng đùng, khoa chân múa tay nói: “Thành tích vốn có của em ấy căn bản là thi không đậu vào Khoa học và Công Nghệ Tây Trung Quốc, nào có nghĩ đến bây giờ có thể thi đậu vào khoa máy tính.”

“Cái gì mà nào có nghĩ đến ạ?” Hồ Hạo đã nghe ra được hàm ý trong lời nói của cô giáo chủ nhiệm, ngạc nhiên tới mức mồ hôi lạnh cũng ứa ra: “ Cô giáo Lưu, ý của cô là, thành tích bây giờ của Triệu Văn Tông có thể thi đậu vào khoa máy tính và công nghệ trường Đại Học Công Nghệ Tây Trung Quốc rồi ạ?”

Ý thức được bản thân đã buôt miệng nói ra, Lưu Tuệ nhanh chóng khép miệng im lặng.

Càng không nghĩ đến là, một vài giáo viên khác bỗng nhiên nghe thấy lời cô nói thì vây lại, hỏi cô: “Đúng rồi, cô giáo Lưu, chúng tôi nghe trưởng phòng giáo vụ nói rồi, lớp của cô có thủ khoa khoa tự nhiên. Chẳng lẽ là học sinh Triệu Văn Tông đó sao?”

Có thể thi đậu Khoa học máy tính và Công nghệ Đại học Công nghệ Tây Trung Quốc, không phải là thủ khoa thì còn có thể là ai chứ?

“Không, không phải!” Lưu Tuệ lớn tiếng nói, mồ hôi lạnh đã chảy ở sau lưng, hình như cô đã nhìn thấy bóng dáng của Tạ Uyển Doanh ở cửa.

“Nếu nói là không phải thì lẽ nào trong lớp của cô có học sinh nào mà có điểm số có thể thi đậu vào chuyên ngành và trường học lợi hại như Khoa học máy tính và Công nghệ trường Đại học Công nghệ Tây Trung Quốc sao? Là học sinh muốn thi vào trường đại học gì đó ở Thủ Đô sao?” Một vài giáo viên lại hỏi Lưu Tuệ.

Trương Vĩ và Hồ Hạo đều cảm thấy mơ hồ như nhau, chỉ nghe được lời nói ngập ngừng của Lưu Tuệ, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì rồi. Trương Vĩ quay đầu một cái, thì trông thấy bạn cùng bạn của mình đứng ngay ở cửa, liền gọi: “Doanh Doanh, mau vào đây, cô giáo Lưu tìm cậu đấy.”

Tạ Uyển Doanh nở một nụ cười, nghĩ biểu cảm này của bạn cùng bạn và Hồ Hạo thật giống nhau, đều muốn xem chuyện cười của cô. Thế nên cô mỉm cười đi vào.

Lưu Tuệ nghe thấy Trương Vĩ gọi Tạ Uyển Doanh vào, liền trợn trừng mắt, cô muốn tìm Tạ Uyển Doanh khi nào chứ, thật hận không thể giả chết ngay.

Đi đến trước mặt cô giáo chủ nhiệm, Tạ Uyển Doanh quay đầu hỏi bạn cùng bàn: “Chỉ có 2 người các cậu đến thôi sao?”

“Đúng vậy, lớp trưởng bọn họ không đến, cô giáo Lưu thông báo cho lớp trưởng rồi, là lớp trưởng thông báo cho cậu đến đây đúng không?” Trương Vĩ nói với cô: “Đoán chừng là lớp trưởng thi rất tốt, cậu yên tâm đi, ngày mai cậu ấy mới đến lấy bảng điểm.”

Nhắc đến lớp trưởng, Tạ Uyển Doanh nhớ lại ngày hôm đó lúc cô và Triệu Văn Tông cãi nhau, vị lớp trưởng này chỉ tiếc không thể hóa thân thành tay sai của Lưu Tuệ mà mắng chết cô.