Cặp Sư Sinh Không Đứng Đắn

Chương 4: Vậy chúng ta gặp mặt đi (Hơi H)

Trình Sơ rút khăn gấy ra tùy ý lau quét chất lỏng mới vừa phun trào, đồng thời còn hơi kiêu ngạo nghĩ, quả nhiên ban đầu mình không nhìn lầm, người phụ nữ này thật sự dâʍ đãиɠ tới không biên giới.

Từ cặp chân cô đăng trong trang cá nhân đã biết, nhỏ nhắn mềm mại, trắng nõn không tì vết, nếu quấn lên lưng mình…

Nghĩ vậy, trong óc Trình Sơ xoay chuyển thật nhanh, tay cũng mau chóng gõ ra một dòng tin nhắn.

Bạn Lúc Ban Sơ: Giọng nói của chị thật sự quá dâʍ đãиɠ, khiến cả người em mềm nhũn, còn bắn thật nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙. Chị có muốn ăn không nha?

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ ư… Chu Nghiên thật sự muốn. Mỗi lần thấy diễn viên phim người lớn nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cô lại thật sự muốn nếm thử xem nó có mùi vị như thế nào.

Nếu có thể ăn vào…

Ánh mắt Chu Nghiên trở nên mê ly, hai chân kẹp thật chặt, thắt lưng cũng không tự chủ được mà uốn éo.

Rụt Rè: Muốn nha, muốn ăn đại nhục bổng của em, bắn hết vào trong miệng chị đi, tiểu tao hóa thích nhất là ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Bạn Lúc Ban Sơ: Được, vậy chúng ta gặp mặt đi.

Gặp mặt!

Thoáng cái Chu Nghiên đã cao trào. Hai chân đang kẹp chặt của cô chợt mất hết sức lực mà tách ra xa nhau.

Từng luồng từng luồng chất lỏng trong suốt trào ra, không chỉ làm ướt chiếc váy vốn thiếu vải tới đáng thương cảm, còn có vài giọt thuận theo ghế chảy xuống phía dưới, trong phòng tràn đầy mùi vị da^ʍ mĩ do ái dịch của cô phát ra.

Thật sự phải gặp mặt ư?

Trước đó bọn họ đã có làm quen, hai người cùng ở một thành phố, có thể nói là rất hữu duyên.

Nhưng không gặp mặt cũng là chuyện hai bên ăn ý thống nhất với nhau.

Dù sao trên mạng và ngoài đời cũng có chênh lệch rất lớn, chỉ cần không phá vỡ vách ngăn sẽ không ảnh hưởng lẫn nhau, cho dù đối phương ở ngay trong khu dân cư bên cạnh cũng chẳng sao cả.

Thế nhưng nếu gặp mặt phải cân nhắc rất nhiều điều.

Đầu tiên, cô là một giáo viên, hành vi tựa như hẹn tình một đêm thế này nếu lan truyền chắc chắn sẽ không ổn.

Không thể không nói cô là người có suy nghĩ đắn đo, mà về sau cũng chứng thực rõ ràng, tối thiểu trong quãng thời gian tiếp xúc vừa qua cô cảm thấy hắn không phải loại người thích khoe khoang… đúng không?

Mà bản thân cô cũng thật sự cần có một người đàn ông, hơn nữa điều kiện của hắn cũng rất mê người.

Vì vậy, sau nhiều lần suy tính, cuối cùng Chu Nghiên vẫn đồng ý với đề nghị của đối phương.

Hai người hẹn nhau tám rưỡi tối mai sẽ gặp ở khách sạn Duyệt Đô…