Chương 1.2: Tài xế hϊếp da^ʍ phó tổng kiêu ngạo, cưỡng hôn, mυ'ŧ vυ' da^ʍ, phá thân, bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên phó tổng cao quý, phó tổng ngậm tinh báo thù.
Ninh tổng sợ tới mức khuôn mặt tuấn tú vặn vẹo, liều mạng đấm đá đẩy hắn ra, khổ nỗi sức lực của tên tài xế này quá lớn, xé xong áo hắn lại chuyển sang xé quần cậu ta, doạ cho Ninh tổng ngơ người ra.
Ban đầu Lôi ca chỉ nghĩ lột sạch cậu ta ra, sau đó treo lên xà nhà, dùng thắt lưng vừa đánh vừa ghi hình, rồi đăng lên official website của công ty cho mọi người đều nhìn thấy, càng nghĩ thì càng thấy hả hê vô cùng.
Nhưng mới lột được một nửa, Ninh tổng đã bật khóc, khóc đến mức không còn tôn nghiêm, miệng thì liên tục cầu xin, “Anh à, tha tôi đi! Tha tôi đi, đừng cởi ra……”
Giọng điệu khác hẳn với giọng điệu lạnh nhạt bình thường, hiện tại đã nhu nhược đến độ không còn nhận ra đó là Ninh tổng luôn vênh mặt sai khiến người khác.
Lôi ca cũng ngây ra, nghe thấy tiếng khóc của phó tổng, hắn chỉ cảm thấy cơ thể nóng lên, đầu óc tê dại, từng tế bào trong cơ thể hắn đều trở nên hưng phấn, hắn đột nhiên thở dốc, nhìn gương mặt đẫm nước mắt của Ninh tổng mà trái tim khẽ run lên.
Rốt cuộc là sao vậy, dươиɠ ѵậŧ của hắn thế mà tự nhiên cương cứng.
Nhưng nếu nhìn kĩ một chút thì đúng là tên cặn bã này trông rất đẹp, bảo sao cậu ta có thể dụ dỗ nhiều cô gái như vậy.
“Khóc cái gì mà khóc, đừng khóc!” Lôi ca cố nén lửa dục trong người gằn giọng quát.
Ninh tổng sợ hãi run lẩy bẩy, vội vàng sụt sịt cố nín khóc, cậu không nghĩ tới người đàn ông này lại liều mạng như vậy, cho nên không dám mắng hắn nữa, cũng không dám uy hϊếp, chỉ có thể hoảng sợ ngồi tại chỗ, run rẩy để Lôi ca tuỳ ý nhìn chằm chằm mình.
Lôi ca nhìn một hồi, giọng khàn khàn nói, “Tự mình cởi ra.”
Ninh tổng ngơ ngác hơn nửa ngày mới hiểu được câu nói của Lôi ca, không thể không cởϊ áσ sơmi ra, trong lòng sợ hãi suy nghĩ, tên nhà quê này không lẽ muốn huỷ hoại nhan sắc của cậu.
Lôi ca chăm chú nhìn cơ thể trắng nõn thon gầy của Ninh tổng, thật ra dáng người của cậu ta khá ổn, tuy là không có cơ bắp, nhưng làn da lại trắng trẻo nõn nà, trắng đến nỗi lóa mắt, ngực cũng rất đẹp, núʍ ѵú vừa hồng vừa to, lúc này đang theo từng nhịp hô hấp của cậu ta mà khẽ run lên, làm Lôi ca hoa hết cả mắt.
“Vυ' rất hồng.”
Ninh tổng nghe xong mặt liền trắng bạch, thầm nghĩ, chẳng lẽ tên này là đồng tính luyến ái……
Nghĩ đến trường hợp này, Ninh tổng càng sợ hãi, cậu cật lực cảnh giác với những hành động của Lôi ca, thấy hắn muốn duỗi tay chạm vào người cậu, cậu liền nhấc chân đá hắn.
Nhưng Lôi ca đã sớm đề phòng, hắn túm lấy mắt cá chân của Ninh tổng, nhanh như hổ vồ mồi đè Ninh tổng xuống dưới đất, người đàn ông thân cao 1m9 dễ dàng áp chế Ninh tổng chỉ cao 1m7, bàn tay to nắm chặt cổ tay Ninh tổng đè sang hai bên, phần hông ghì chặt hai chân phó tổng, ép Ninh tổng không thể không mở rộng hai chân ra, mà dưới đũng quần của hắn ta đã phình to cọ sát với hạ thân của Ninh tổng, khiến Ninh tổng vừa thẹn vừa giận quát:
“Anh! Anh điên rồi sao! Biếи ŧɦái…… Tên biếи ŧɦái chết tiệt! Mau buông ra!!”
Lôi ca giam cầm Ninh tổng chặt chẽ dưới thân, hắn cúi đầu ngắm nghía vυ' của cậu ta, cái vυ' hồng nộn kia khẽ run rẩy, núʍ ѵú ngượng ngùng sưng to, chỉ trong chốc lát đã cứng lên. Lôi ca nhìn núʍ ѵú ngon miệng trước mặt, giống như bị trúng tà cúi xuống, ngậm hết nó vào trong miệng, sau đó dùng sức mυ'ŧ.
“A a a! Đồ biếи ŧɦái!” Ninh tổng đang đá chân loạn xạ cũng cứng đờ, đôi mắt trừng lớn, sau đấy cậu càng giãy giụa kịch liệt, hơi thở bắt đầu rối loạn, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng.
Nhưng Lôi ca lưng hùm vai gấu ghì chặt Ninh tổng, miệng mυ'ŧ núʍ ѵú phát ra tiếng nước vang dội, liếʍ mυ'ŧ một hồi lâu lại ngậm nó vào trong miệng chơi đùa, bàn tay to vẫn như cũ cố định tay Ninh tổng, bất kể cậu ta có giãy giụa như thế nào cũng không được. Ninh tổng tức giận xấu hổ muốn chết, vừa hét vừa chửi, cậu ta chửi càng hăng, người đàn ông kia cũng mυ'ŧ cắn càng tàn nhẫn. Cuối cùng thì Ninh tổng cũng khuất phục, khóc lóc cầu xin người đàn ông kia tha cho cậu.
Nhưng Lôi ca không chỉ mυ'ŧ mỗi núʍ ѵú xinh đẹp, mà dươиɠ ѵậŧ của hắn cũng đã căng phồng dưới lớp quần tây, thi thoảng thúc vào giữa hai chân Ninh tổng, giống như là đang làʍ t̠ìиɦ vậy. Ninh tổng bị hắn đâm tới mức sợ hãi trốn tránh, cuối cùng vẫn không chịu nổi, phẫn nộ mắng, “Hức…… Mau buông tôi ra…… Anh dám làm tôi sẽ gϊếŧ anh……”
Thế mà Lôi ca lại thật sự buông cậu ra, rõ ràng tên khốn này lúc đầu nhìn kiểu gì cũng ngứa mắt, nhưng hiện càng nhìn càng thấy phó tổng thật xinh đẹp.
Ninh tổng che núʍ ѵú đã bị mυ'ŧ đến sưng đỏ bóng loáng của mình, xấu hổ quay mặt đi.
Tuy bên ngoài nhìn cậu thẹn thùng, nhưng trong đầu đã hận không thể chém Lôi ca cả trăm nghìn lần, nhưng cho dù như thế nào, bây giờ phải làm tên biếи ŧɦái này ổn định lại trước.
Vì thế Ninh tổng nói, “Chúng…… Chúng ta đến khách sạn đi…… Nơi này rất lạnh…… Tôi không muốn làm ở chỗ này……” giọng nói của Ninh tổng thay đổi, mềm mại, ngọt ngào như kẹo bông.
Dù đang bị du͙© vọиɠ xâm lấn nhưng Lôi không ngu, nghe thấy Ninh tổng nói vậy hắn không tiếp lời, trực tiếp ôm lấy Ninh tổng để giải quyết thân dưới khó chịu, khiến Ninh tổng giật mình hét chói tai.
Lôi ca thưởng thức gương mặt đẹp trai của phó tổng, đánh giá đôi môi hồng nộn ngày thường luôn quát mắng người khác của cậu ta, cổ họng hắn như khát khô, cúi đầu gặm cắn đôi môi phó tổng, mặc cho Ninh tổng giãy giụa kịch liệt, dựa vào sức mạnh cơ thể của hai người, thì sự phản kháng của Ninh tổng coi như phí công.
Lôi ca hôn vừa gợϊ ȶìиᏂ vừa bá đạo, đầu lưỡi hắn thô bạo liếʍ khoang miệng thơm tho của Ninh tổng, để nước miếng của mình chảy vào trong miệng phó tổng, bắt cậu ta nuốt xuống, dươиɠ ѵậŧ lớn phía dưới điên cuồng cọ lên người Ninh tổng, khiến cả người Ninh tổng run rẩy, đại não trống rỗng.
Chờ tới khi Ninh tổng sắp bị hôn tới ngất đi, hắn mới đột ngột buông ra, khi hai đôi môi rời nhau thì kéo ra một sợi chỉ bạc, sắc tình cực kỳ. Thừa dịp Ninh tổng vẫn còn đang mơ màng, bàn tay to của Lôi ca dùng sức xé rách quần tây của phó tổng, ngay cả qυầи ɭóŧ hàng hiệu cũng không thoát, Ninh tổng sợ hãi hét chói tai định trốn đi, nhưng lập tức bị Lôi ca bắt lại.
“Phó tổng, qυầи ɭóŧ của cậu ướt sũng rồi.” Lôi ca hạ lưu lắc cái qυầи ɭóŧ trên tay, đúng là đũng quần đã ướt một mảng lớn.