Chương 21: Đuôi chó (H)
Tư thế của Lê Ngự Hiên lúc này hơi buồn cười, có thể thấy được cậu căng thẳng do cơ thể đang run rẩy.
“Chát!” Thắt lưng vung ra một đường cong tuyệt đẹp, sau đó chuẩn xác rơi xuống kẻ mông của Lê Ngự Hiên. Sau mông, lỗ hậu đều đang tiếp nhận những “nụ hôn” của thắt lưng. Biết rằng mông đã sưng đỏ, nhưng lỗ hậu càng không cần phải nói.
“Ư” Lê Ngự Hiên thật sự chịu không nổi cảm giác như vậy, thật sự đau đớn và hạnh phúc.
“Chát!” Cao Tề đánh vô cùng vui vẻ, mỗi một vị trí mà roi đánh xuống đều rất chuẩn xác, Lê Ngự Hiên tin tưởng chủ nhân tuyệt đối là đã từng luyện qua.
Hơn nữa lúc này trong lỗ hậu của Lê Ngự Hiên còn chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Cao Tề, Cao Tề cũng khá hoài nghi, Lê Ngự Hiên dưới những cú đánh như vậy, rốt cuộc có thể chứa được tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh trong bao lâu.
Quả nhiên mới mấy cái, Lê Ngự Hiên đã không kiểm soát được lỗ hậu của mình nữa, thậm chí cảm thấy nơi đó đã không còn thuộc về mình nữa. Những cơn đau mỗi khi đánh xuống đều đang nhắc nhở cậu, nơi bị đánh quả thật là một bộ phận trên cơ thể của cậu.
Bởi vì đau đớn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vốn dĩ ở trong cơ thể cậu đã theo lỗ hậu của cậu tràn ra ngoài. Cứ như vậy mỗi khi thắt lưng rơi xuống, còn có thể phát ra một loại âm thanh khác.
Cuối cùng khi Cao Tề đã hài lòng với việc đánh thì mới buông tha con chó hoang này.
Lê Ngự Hiên bò xuống giường vô cùng chậm chạp, mỗi lần cậu hơi cử động lỗ hậu đều đau đớn không ngừng. Lúc bò vào phòng tắm rửa sạch, tay cậu đυ.ng nhẹ phải cơ vòng cũng đau đến run rẩy chứ đừng nói đến phải rửa cả côn ŧᏂịŧ.
Mức độ sưng tấy cộng thêm không bôi thuốc, ước chừng phải vài ngày nữa mới khỏi. Nhưng nghĩ đến những nỗi đau này là chủ nhân làm, trên mặt cậu lại nở nụ cười.
Lúc Lê Ngự Hiên bò ra từ trong phòng vệ sinh, trong tay Cao Tề đang cầm một thứ để chơi đùa.
“Lại đây, cɧó ©áϊ.” Cao Tề vẫy cái đuôi chó to lớn trong tay, rất rõ ràng đây là thưởng cho Lê Ngự Hiên.
“Gâu Gâu!” Cái đuôi lông hoàn toàn bị Lê Ngự Hiên phớt lờ, cậu bị dươиɠ ѵậŧ giả to lớn kia dọa sợ. Động tác bò hơi dừng lại. Đương nhiên cậu nhanh chóng phản ứng lại, cho dù sợ hãi cũng vẫn bò về phía chủ nhân với tư thế uyển chuyển.
Dươиɠ ѵậŧ giả làm bằng silicon, mềm mại hơn. Hơn nữa phía trên được bôi chất lỏng, là chất lỏng dùng để bôi trơn lỗ nhỏ. Nếu sử dụng lâu dài có thể cải thiện độ nhạy cảm của lỗ hậu, làm cho cơ thể của cậu ham muốn hơn, trực tràng cũng sẽ liên tục tiết dịch ruột.
Hiện tại Lê Ngự Hiên còn không biết những tình hình này, chờ đến khi cậu phản ứng lại, cơ thể của cậu đã trở nên giống như một nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©, mỗi ngày đều muốn cầu xin chủ nhân yêu thương. Khao khát chủ nhân cắm côn ŧᏂịŧ lớn vào trong lỗ hậu của mình.
Cao Tề nhét đuôi chó vào bên trong lỗ nhỏ của Lê Ngự Hiên, lúc này Lê Ngự Hiên cũng không khác gì một con chó. Dươиɠ ѵậŧ giả to lớn mặc dù làm cho cậu không thoải mái lắm, nhưng cậu càng ham muốn, vì thế côn ŧᏂịŧ cũng càng thêm đau đớn.
“Gâu Gâu!” Lê Ngự Hiên vểnh mông lên, bò qua bò lại trong phòng, cái đuôi lông chuyển động theo động tác của cậu, cậu nhìn về phía chủ nhân lấy lòng, dường như muốn được khen ngợi. Mà cái đuôi kia lại vô cùng phù hợp với cậu.
“Sau này đi làm, có thể tháo đuôi ra nhưng dươиɠ ѵậŧ giả silicon này vẫn phải cắm.” Cao Tề cũng không khen ngợi cậu, ngược lại còn cho cậu một mệnh lệnh, khiến cho Lê Ngự Hiên không biết nên khóc hay là nên cười.
“Vâng, chủ nhân.” Lê Ngự Hiên hơi co rút lỗ hậu, không thể không cảm thán kích thước này, tưởng tượng mình cắm thứ này ngồi trong phòng làm việc của mình. Cậu chỉ nghĩ thôi mà côn ŧᏂịŧ lại càng cứng lên. Bởi vì hình ảnh trong tưởng tượng có chủ nhân, chủ nhân trong ở văn phòng của cậu, còn mạnh mẽ chơi cậu.
Nhưng một giây sau Lê Ngự Hiên đã tỉnh táo lại, chủ nhân còn không biết thân phận của cậu, cậu nên tìm thời cơ tốt để nói thật với chủ nhân, nhưng không biết khi nào mới là thời cơ thích hợp đây!
==============================================================
Editor: Dạo này tui năng xuất đăng chương hơn rồi các bạn ơi. Các tềnh yêu đề cử cho tui để tui có động lực nhiều hơn nha. 😘😘