Khi cô về đến nhà, An Ấu Thanh đã sẵn sàng để bị anh cả của mình khiển trách răn dạy, nhưng kết quả là anh cả của cô không có ở nhà nên cô trốn thoát được một kiếp.Ăn qua cơm chiều, An Ấu Thanh một mình đi bộ đến khu vườn biệt thự, định ngồi xích đu một lúc.
Anh cả đã đích thân làm chiếc xích đu này cho cô, tuy rằng hắn ngày thường tương đối nghiêm khắc, nhưng chỉ cần là cô muốn thì anh cả sẽ vì cô mà làm.
Nhưng chờ An Ấu Thanh đi đến mới phát hiện, trên xích đu đã có một người ngồi, là anh năm của cô, —— An Hoài Sâm.
An Hoài Sâm tính cách nhàm chán, hơn nữa còn là một hacker chuyên nghiệp, tuy nhìn đẹp trai, chơi máy tính rất giỏi nhưng mặt mày lúc nào cũng u ám, bởi vậy không biết đã vô hình đuổi đi nhiều ít người theo đuổi.
An Ấu Thanh trực tiếp không khách khí ngồi ở trên đùi anh năm, nhẹ giọng nói: "Anh năm, anh về lúc nào vậy? Tại sao lại muốn trốn ở đây một mình?"
“Vừa mới trở về.”
Khuôn mặt cương nghị của An Hoài Sâm hiện lên một tia dịu dàng, chỉ khi nhìn thấy em gái của mình thì trên mặt mới hiện lên những biểu cảm khác.
An Ấu Thanh dựa vào trên vai hắn làm nũng: “Vậy anh có nhớ Tiểu Thất không?"
"Ừm"
Thanh âm gợi cảm cực kỳ.
An Ấu Thanh bất mãn nhướng mày:"Ừm, là ý tứ gì?"
Thật quá thiếu chân thành.
An Hoài Sâm cười nói: “Nhớ, cực kì nhớ"
“Này còn kém không nhiều lắm,” An Ấu Thanh ngọt ngào nói, ngay sau đó quay tròn mắt to xoay chuyển, “Có bao nhiêu nhớ?"
Anh năm không thích nói lời âu yếm, không sao, cô có thể chậm rãi khai phá hắn ~ hắc hắc ~
An Hoài Sâm nhìn em gái làm nũng, đôi mắt tối sầm lại, tiếng nói khàn khàn hỏi ngược lại: “Có bao nhiêu nhớ? Anh đây có thể dùng hành động chứng minh sao?”
Nói rồi, anh dùng lòng bàn tay to vuốt ve hai vυ' mềm mại no đủ của em gái, dùng sức xoa nắn.
Cảm giác cầm trên tay rất tốt, mềm mại và có độ co dãn, nảy.
"Ư..mm"
An Ấu Thanh trực tiếp tách hai chân ra, khóa ngồi ở trên đùi anh năm, yêu kiều rêи ɾỉ ra tiếng.
Hai vυ' bị bàn tay to của anh năm tùy ý xoa bóp, thật thoải mái.
Lòng bàn tay lửa nóng đi xuống, anh ta vén váy của em gái mình lên, và đưa các ngón tay của mình vào cắm tiểu huyệt em gái.
Chỉ chốc lát sau, hoa huyệt An Ấu Thanh bức liền chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt làm ướt qυầи ɭóŧ.
"Tiểu dâʍ đãиɠ, em ướt thật nhanh"
An Hoài Sâm nói giọng khàn khàn, đột nhiên hôn lên vành tai phấn nộn của em gái, dùng sức mυ'ŧ vào.