"Thật sự không cho ôm sao, hôm nay thể dục chạy 800 mét, chân em sắp gãy rồi"An Ấu Thanh cọ cọ trong l*иg ngực đại ca, bộ dáng ở trước và bây giờ tương phản thật lớn.
"……”
An Hạo Thần nhìn thiếu nữ mắt ngọc mày ngài, nhuộm tóc lẫn lộn phối hợp với quần áo nổi loạn trước mặt, anh vẫn trước sau như một lạnh lùng, lại bế em gái lên, động tác ôn nhu bỏ vào trong xe.
“Đại ca, em đói bụng, hôm nay các người chuẩn bị cho em món nào ăn ngon nha?”
Trong nhà các anh trai đều nấu cơm ngoại trừ cô, bởi vì cô nhỏ nhất trong nhà, từ nhỏ chỉ cần há miệng chờ đồ ăn tới, mười ngón không dính dương xuân thủy*
*“Dương xuân thủy” là nước tháng ba, còn là mùa xuân, nước rất lạnh. Cả câu có ý nói vào tháng ba nước lạnh thì không cần phải đυ.ng vào nước giặt quần áo, chỉ một gia đình có điều kiện tốt
An Hạo Thần không nói gì, chỉ giơ tay thắt kĩ đai an toàn cho cô. Ngồi trên xe, An Ấu Thanh cũng không ngồi im, cô đạp rớt giày xăng đan, trực tiếp đem hai chân thon dài tuyết trắng để ở trên đùi An Hạo Thần, mười ngón chân đáng yêu không an phận nhích tới nhích lui.
“Tiểu Thất, đem chân bỏ xuống ” An Hạo Thần đang lái xe trầm giọng nói, ánh mắt anh khi lướt qua hai chân An Ấu Thanh, hơi hơi dừng lại.
Hai chân này vừa thẳng vừa tinh tế, lại trắng còn kiều nộn, động tác giống như đốt lửa, gót chân nhỏ của cô như cũ đặt lúc ẩn lúc hiện ở trên đùi An Hạo Thần.
Đột nhiên anh bất thình lình phanh gấp, An Ấu Thanh mất cân bằng về phía trước, chân trực tiếp đạp lên chỗ đó của anh
"A...."
Khuôn mặt tuấn tú của An Hạo Thần căng chặt, kêu lên một tiếng. Chân nhỏ của em gái mềm mại, hung hăng đạp lên dươиɠ ѵậŧ anh, không khỏi sảng đến run người, cô còn cố ý dùng sức nghiền nát chỗ đó
“Đại ca, anh không sao chứ?” An Ấu Thanh ngoan ngoãn ngồi quỳ ở trên xe, chớp chớp mắt hỏi hắn dù đã biết rõ
"Vừa rồi có phải em dẫm lên chim nhỏ đúng không?"
“An Tiểu Thất!” Gân xanh trên thái dương An Hạo Thần nổi lên, bị em gái ruột đạp phải nơi đó, hơn nữa trong xe tản ra hương thơm quả ngọt vị quýt, anh sắp nhịn không nổi, hạ thể nhanh chóng bành trướng, ngạnh đến sắp nổ mạnh.
Nhưng hắn còn phải lái xe, cũng không thể lập tức dạy dỗ cô.
“A! Thực xin lỗi thực xin lỗi, không phải chim nhỏ, là chim lớn!”
An Ấu Thanh cười bất thường, nhìn bộ dạng phát điên của anh trai trong lòng rất vui sướиɠ. Mặc kệ An Hạo Thần ở trong công ty làm cho rất nhiều nhân viên sợ hãi hắn, dù sao cô cũng không sợ, bởi vì cô rất được anh trai nuông chiều.